Thứ Tư, 21 tháng 9, 2016

Lời xin lỗi muộn màng… Em à, anh xin lỗi!

Tôi biết tôi nợ em một lời xin lỗi! Tôi muốn nói "anh xin lỗi, anh sai rồi, em hãy về bên anh nhé!".Nhưng mọi thứ có lẽ đã muộn?

  Lời xin lỗi muộn màng… Em à, anh xin lỗi!

ảnh minh họa

Em là mẫu người phụ nữ khá hoàn hảo trong mắt nhiều chàng trai. Mặc dù là cô gái từ tỉnh lẻ lên Hà Nội học xa nhà, nhưng em chưa một lần để bố mẹ phải lo lắng, ngoài lịch học dày đặc, em luôn tranh thủ làm thêm để có thêm thu nhập trang trải tiền học phí đỡ đần cho bố mẹ ở quê. Em không sợ khó sợ khổ, em nhận làm thêm hầu hết các công việc tay chân có thể kiểm được tiền, ngoài chạy bàn ở quán cafe em còn nhận thêm giúp việc theo giờ hay trông trẻ…

Cứ như vậy một cô gái nhỏ bé như em tự thân bươn trải nơi phố thị, nhưng không vì thế mà em bị cuốn vào vòng xoay của đồng tiền. Em vẫn học rất giỏi được thầy cô yêu mến, tham gia các chương trình văn hóa văn nghệ của trường tổ chức và đạt nhiều thành tích cao. Em làm tôi thấy tự hào khi tôi có một cô bạn gái tuyệt vời đến vậy.

Cứ thế thời gian thấm thoắt trôi đi, tôi và em yêu nhau cũng được hơn 4 năm rồi đó, tôi thật hạnh phúc khi có người phụ nữ tuyệt vời như em bên cạnh. Em dù bận bịu công việc học tập để chuẩn bị tốt nghiệp, dù ngập đầu để kiếm tiền làm thêm nhưng vẫn dành thời gian bên tôi khi có thể. Mỗi khi có thời gian em đều lo lắng chăm chút cho tôi từng bữa cơm, mua cho tôi những bộ quần áo em thích, dù em chẳng phải là người có nhiều tiền…. Nhưng hình như tôi đang trượt đà trên con dốc chỉ biết nhận từ em mà không biết đền trả.

Thời gian yêu em tôi chẳng giúp được gì nhiều cho em, tôi chỉ nhắn tin hỏi han, hay cuộc gọi lúc nửa đêm nhắc nhở em ngủ sớm… Chứ tôi chẳng làm gì nhiều cho em, như em làm cho tôi. Từng nấy thời gian yêu tôi em không một lần làm tôi thất vọng vì những vệ tinh xung quanh em, em là cô gái chung tình mà tôi nghĩ hiếm gặp trong cuộc đời này. Nhưng tôi lại đang vô tình đẩy em xa tôi hơn.

Em quan tâm lo lắng cho tôi từng li từng tí, cứ vậy tôi cậy có em yêu tôi, quan tâm tôi, cậy tình yêu của em dành cho tôi vô cùng lớn nên tôi dần vô tâm với em. Tôi luôn tự đắc rằng em sẽ chẳng bao giờ rời bỏ tôi đâu, vì em yêu tôi nhiều đến vậy cơ mà…

Cứ thế tôi chẳng dành nhiều thời gian nhắn tin hay gọi điện cho em nữa, chỉ em là vẫn quan tâm tôi ân cần đến vậy. Nhưng cái gì cũng có chừng mực của nó, sự đắc ý và hưởng thụ tình yêu của tôi từ em cũng nên dừng lại đúng lúc khi còn có thể. Còn tôi lại cứ thế trượt dài trong sự vô tâm chỉ biết nhận mà không biết cho…

Lời xin lỗi muộn màng… Em à, anh xin lỗi!

( ảnh minh họa )

Rồi cái gì đến cũng sẽ đến, em đi làm suy nghĩ cũng khác đi, thời gian em dành cho tôi cũng ít hơn, tôi dần nhận ra em hình như không quan tâm lo lắng cho tôi nhiều như trước, tôi bắt đầu nghi ngờ em, dò hỏi đủ đường vì nghĩ em không quan tâm tôi nhiều là do có người khác. Nhưng đến giờ khi em đã xa tôi mãi mãi, tôi mới nhận ra tất cả lỗi lầm là do tôi. Do tôi chỉ biết hưởng thụ tình yêu của em, không quan tâm lo lắng cho em, không hiểu được em cần sự quan tâm của tôi đến như thế nào? Nếu được gặp lại em một lần nữa, tôi sẽ nói “tôi nợ em một lời xin lỗi”, thực sự tôi rất hối hận vì đã để mất người con gái tuyệt vời như em! Em ah… Anh xin lỗi…..!

Theo blogtamsu

Related Posts: