"Bác sĩ ơi cái ấy của con em đâu, em bắt đền bác sĩ đấy". "Cái gì cơ anh?" – Cô y tá ngớ người.
Bác sĩ ơi cái ấy của con em đâu, em bắt đền bác sĩ đấy. (Ảnh minh họa)
Anh mất 5 năm yêu và thuyết phục bố mẹ chị anh mới có thể được chị về dinh. Ngày hai người tổ chức lễ cưới ai cũng chúc mừng hạnh phúc của anh chị, vậy là sau bao khó khăn vất vả cuối cùng anh chị cũng đến được với nhau.
Sau cưới anh chị dọn ra sống ở chung cư riêng và hưởng trọn vẹn hạnh phúc của một cặp vợ chồng son. Ngày nào chị đi làm về tới nhà thì cũng đã có cơm ngon canh ngọt đợi sẵn rồi. Thậm chí nước tắm cho vợ cũng được anh chuẩn bị sẵn, chị hạnh phúc vô bờ bến bên người đàn ông một lòng một dạ yêu mình.
Năm ấy anh đã 33, chị quyết định sinh con ngay để bố mẹ chồng mừng, và chỉ sau 2 tháng chung nhà chị đã có tin vui. Ngày biết vợ mang thai anh khóc như một đứa trẻ rồi cảm ơn vợ rối rít, chị nhìn chồng vừa khóc vừa cười mà không nín nổi. Và khi biết là con trai thì anh lại vui gấp bội, vậy là anh sắp có đồng minh rồi. Chắc chắn từ giờ anh không phải trốn vợ xuống phòng khách xem bóng một mình nữa.
Con trai nằm im cho mẹ đỡ đau nhé, muốn ra ngoài lắm rồi đúng không. Bố hứa con chào đời bố sẽ mua tặng con một quả bóng nhỏ để bố con mình đá bóng. (Ảnh minh họa)
Chị mang bầu hết tháng thứ 3 thì công việc của anh cũng bận vô cùng không nhiều thời gian rảnh như trước nữa. Vợ cần gì đều phải nhờ mẹ chồng, cũng may mẹ chồng con dâu khá hợp nhau nên tâm lí chị cũng rất thoải mái chờ ngày sinh nở. Không chăm sóc được vợ ban ngày nhưng đêm nào anh cũng không quên xoa xoa cho cu con ngủ ngon giấc rồi vỗ về con mỗi khi con cuộn mình làm chị đau ê ẩm bụng:
- Con trai nằm im cho mẹ đỡ đau nhé, muốn ra ngoài lắm rồi đúng không. Bố hứa con chào đời bố sẽ mua tặng con một quả bóng nhỏ để bố con mình đá bóng.
- Thế nhỡ là con gái thì sao hả chồng, chắc chắn con sẽ sinh như em.
- Không thể nào là con gái được, báo sĩ không siêu âm nhầm được đâu vợ à, cái chân này đích thị là chân hồi bé của chồng rồi, đá bóng giỏi phải biết.
Chồng nói thế chị chỉ còn biết ôm bụng cười. Chồng càng thích có người đá bóng cùng thì chị lại càng muốn giấu thật kỹ chuyện đó để anh phải bất ngờ. Hôm ấy chị thấy trong người khó ở nên xin về sớm, vừa về tới nhà thì đau bụng. Chị vội vàng gọi điện cho chồng:
- Chồng ơi hình như em tới ngày sinh rồi, em đau bụng…
- Ừ anh biết rồi nhưng anh đang bận họp, 20 phút nữa là anh xong em gọi cho mẹ trước đi nhé…
Ngồi họp mà anh cứ nóng lòng về vợ. Cuối cùng cũng xong phải mất cả tiếng sau anh mới vào viện với vợ được vì tắc đường. Anh vội vàng gọi cho mẹ mình để tìm phòng vợ vì lúc đó không gọi cho vợ được.
Vừa mới tới hành lang thấy mẹ anh đang đứng đó vẻ mặt có vẻ lo âu.
- Sao giờ mới tới hả con?
- Cái Hương vừa vào phòng đẻ rồi mẹ ạ.
- Thế à mẹ, vậy là con con sắp chào đời rồi, chắc chắn thằng bé sẽ giống con y đúc mẹ à.
Nhìn vẻ mặt hớn hở của con trai mẹ anh không nín nổi cười. Anh nhấp nhổm bên ngoài đi đi đi lại mất chừng 20 phút thì bác sĩ gọi người nhà của sản phụ Hương nhận con mới sinh. Anh vội vàng lao ngay tới đỡ con:
- Chúc mừng anh, giống mẹ y đúc nhé.
- Ơ nhưng mà…
Anh vội vàng mở cái tã của con ra rồi òa lên nức nở ngay tại bệnh viện:
- Bác sĩ ơi cái ấy của con em đâu, em bắt đền bác sĩ đấy.
- Cái gì cơ anh? – Cô y tá ngớ người.
- Cái ấy ấy, nó đâu mất rồi – anh càng khóc to hơn.
- Cái ấy là cái gì, anh nói cụ thể xem nào.
- Thì cái nó giống bố nó ấy, sao chẳng thấy đâu.
- Trời ơi cái anh này hay nhỉ có nín ngay đi không, con gái thì làm sao có cái ấy giống bố được – Cô y tá vừa nói vừa cố bịt mồm mình.
- Nhưng vợ em bảo đẻ cho em thằng đá bóng cùng bố mà.
Cả khu chờ đẻ cười ngặt nghẽo, mấy chị đang đau cơn cũng không nín được cười. Mẹ anh lúc này cũng chạy lại đỡ cháu. Thì ra lúc đầu siêu âm đã biết con gái nhưng mẹ và vợ anh lừa anh làm anh cứ tưởng. Nhìn chồng mặt bí xị bế con mà chị chỉ biết cố nín cười với ông chồng ngố, đúng là anh đã mua sẵn một quả bóng nhỏ thật. Biết đâu con gái chị lớn lên lại thành cầu thủ nữ.
Theo blogtamsu