“Cái ấy, cái ấy của anh tự dưng sao lại to và làm mạnh khiến em đau đớn đến mức này? Đưa em đi viện đi, em đau không chịu nổi nữa rồi. Huhu”.
Chồng ơi, anh giết em rồi. Đau quá, huhu (Ảnh minh họa)
Đẹp trai, ăn nói giỏi mà 28 tuổi rồi Tuân vẫn ế chỏng ế chơ vì 1 lý do đơn giản là nhà anh nghèo quá. Con gái thời nay toàn yêu tiền thôi sao ấy, hễ Tuân cứ tán cô nào là được vài hôm cô ấy bỏ Tuân luôn khi biết anh chỉ là thằng công nhân lương 4 triệu/tháng, nhà thì nghèo nhất xã. Chán đời Tuân không biết tìm cô nào ngoan hiền, thông cảm được cho hoàn cảnh của mình mà cưới vợ bây giờ.
Đúng lúc định quyết định ở vậy đến già thì Tuân gặp được Thu – cô gái mới vào công ty anh làm. Quen và tán được Thu, Tuân mừng lắm. Thu không xinh nhưng được cái hiền, chịu khó và không hám tiền như những đứa con gái khác. Xác định được mục tiêu Tuân tán đổ Thu luôn để còn tính đến chuyện cưới xin.
2 người yêu nhau chừng hơn 7 tháng thì tiến tới hôn nhân vì Tuân cũng đã lớn tuổi rồi. Ngày cưới nhà Tuân đi vài chiếc xe máy cà tàng tới nhà gái đón dâu mà ai cũng dè bĩu, chế giễu các kiểu. Nhưng riêng cô dâu lại vui và hạnh phúc lắm, Thu bảo cô yêu Tuân vì tính cách chứ cô không ham mê vật chất. Cô chấp nhận sống trong ngôi nhà cấp 4 dột nát nhà anh và cùng anh xây dựng hạnh phúc.
Cô dâu lại vui và hạnh phúc lắm (ảnh minh họa)
Cưới được cô vợ vàng 10 như thế lòng Tuân hân hoan niềm hạnh phúc, phấn khởi. Nhà nghèo nên đám cưới của anh cũng giảm tiện hết mức có thể. Cưới xong, tối ấy Tuân đưa vợ ra bờ đê đi dạo hóng gió và tâm sự 1 chút rồi mới chịu về tân hôn.
Thấy vợ dịu dàng trong bộ quần áo ngủ kín đáo mà Tuân tự dưng muốn tân hôn đến lạ thường. Suốt thời gian yêu 2 đứa anh chưa làm gì và giờ là lúc cả 2 trao và tận hưởng những gì quý giá nhất trong đêm nay. Cứ thế 2 vợ chồng anh ôm lấy nhau mà tân hôn say đắm, cuồng nhiệt.
Đang tân hôn đến đoạn cao trào bất ngờ Thu hét hét toáng lên mà khóc nức nở khiến Tuân không hiểu có chuyện gì vội bật điện lên xem thế nào.
- Chồng ơi, anh giết em rồi. Đau quá, huhu.
- Vợ, vợ làm sao thế mà tay đầy máu thế này.
- Cái ấy, cái ấy của anh tự dưng sao lại to và làm mạnh khiến em đau đớn đến mức này.
- Cái ấy là cái gì, vợ nói rõ ra được không? Anh không hiểu em nói gì cả?
- Cái tay của anh đấy, đang tân hôn đến đoạn cao trào anh làm gì mà giơ tay đấm phịch phát vào mồm em. Hình như em gẫy mất mấy cái răng cửa rồi, đau quá. Huhu.
- Trời đất, anh xin lỗi vợ. Mồm em đang sưng vù lên và chảy nhiều máu quá rồi. Để anh đưa em đi viện nhé. Chắc do trời tối quá, cái tay khuân vác đồ của anh tự nhiên to lên và vô tình đấm vào mồm em.
- Anh ác lắm. Huhu
Vội vàng bế thốc vợ lên xe máy đèo đi viện giữa đêm khiến chó cắn ầm ĩ hết làng xóm lên cả. Xuống tới bệnh viện huyện ai nấy cũng nhìn vợ chồng Tuân quần áo sộc sệch mà bàn tán này nọ. Nhờ bác sĩ cấp cứu cho vợ mình ngay, Tuân ngồi ngoài đợi sốt hết cả ruột. Cái tay của anh sao tự nhiên lại dở chứng trong đêm tân hôn, hại vợ anh thê thảm tới mức này chứ?
Tầm hơn tiếng sau y tá ra bảo Tuân có thể vào với vợ, nhìn vợ băng bó hết mồm mà Tuân không nhịn được cười sau khi nghe Thu mếu máo bảo:
- Anh ơi, 3 cái răng cửa của em đi rồi. Huhu, tại anh hết đó.
- Anh xin lỗi vợ, để mấy hôm nữa anh đưa vợ đi làm răng giả được không? Tại cái tay của anh hư quá mà, anh nào muốn vợ ra nông nỗi này.
Sáng hôm sau đưa vợ nhà, ai cũng bĩu môi trêu ghẹo tôi bảo đêm tân hôn vui quá làm tới mức vợ phải đi viện cơ à. Cúi mặt xấu hổ tôi không biết giải thích sao nữa. Thôi thì kệ họ nghĩ gì thì nghĩ vậy, đã nghèo thì chớ giờ làm cho vợ 3 cái răng giả mấy cả núi tiền trong khi đêm tân hôn thì gián đoạn. Đúng là chả cái dại nào bằng cái dại tắt điện trong đêm tân hôn.
Theo blogtamsu