Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

“Em dạng rộng rồi anh cứ thoải mái cho ‘cái ấy’ vào đi…”

Em ấy cứ hối: "Anh cho cái ấy vào đi nhanh lên, em dạng rộng rồi đây". Em thề khi nghe cái câu đó của cô ấy em sợ đến mức run bắn người luôn chỉ muốn biến mất khỏi hành tinh này mấy phút.

  “Em dạng rộng rồi anh cứ thoải mái cho ‘cái ấy’ vào đi...

ảnh minh họa

Lần đầu em gặp con vợ em là lúc nó đang đi đá bóng các bác ạ. Con gái con đứa rõ xinh vậy mà quần vén tận đùi, tay áo vén lên vai rồi hét:

- Đá mạnh lên, chuyền qua đây, bên này bên này.

Em há hốc mồm luôn, thú thật em thấy mình mà đá có khi còn không bằng cô ấy. Chẳng hiểu sao cái vẻ đẹp nữ tính của khuôn mặt và cái nét cá tính toát ra từ người cô ấy khiến em mê mẫn, thế rồi em lân la dò hỏi rồi trông cây si, kết quả sau gần 1 năm chính chiến nàng cũng chịu gật đầu.

Thế rồi yêu nhau được tầm nửa năm thì em đòi vượt rào các bác ạ. Hôm đó em uống 2 cốc bia để lấy tư thế rồi, đang hôn nhau em đưa tay lên ngực nó run run múa máy, em nghĩ đang phiêu chắc nó không đánh đâu ai dè:

“Em dạng rộng rồi anh cứ thoải mái cho ‘cái ấy’ vào đi...

(Ảnh minh họa)

Bốp, bốp bốp…

- Cút ngay thằng chó, về ngay cho bố ngủ, định dở trò à, bà đây tỉnh lắm.

- Vợ à, anh xin lỗi tại cái tay chứ anh thực sự không có ý gì đâu.

- Ơi giờ, không tin sở khanh thanh minh, em bảo anh có về không hả?

- Ừ về thì về, mai anh lại đến.

Con vợ em khi đó nó ghê gớm lắm, em manh động là nó đè bẹp dí ngay tức khắc chứ chẳng đùa đâu. Em nín nhịn rèn luyện công phu chịu đựng mãi cuối cùng 2 năm sau em mới được làm đàn ông thực sự. Đêm đó là đêm tân hôn, con vợ em tắm xong rồi bảo:

- Hôm nay thì cho anh chiến thoải mái khỏi rình rập nữa, cũng gần 3 năm phải nhịn rồi. Dù sao vợ cũng cảm ơn chồng yêu nha.

- Gớm hôm nay không cho thì tôi cũng làm, cô khỏi tỏ vẻ hào phóng.

- Ha ha, thế làm nhanh cho em còn đi ngủ.

Nói rồi hai đứa rúc rích vào nhau, thú thật được nếm mùi trinh nguyên của vợ người em cứ như đi trên mây vậy. Cưới nhau về em cứ nghĩ sẽ luôn yêu thương chở che cho chồng vậy mà càng sống với nhau càng thấy nhiều khi mình được vợ chở che thì đúng hơn. Đi chợ bị lừa em tặc lưỡi cho qua cho êm chuyện vậy mà con vợ em hùng hổ đứng ra bảo vệ công lý khi đó trông nó thật đáng nể.

Rồi vợ em dính bầu các bác ạ, đến chuyện này mới kinh này. Trời ơi người ta bầu thì dặt dẹo còn con vợ em bầu cứ đi phăng phăng trộm vía ghê, có hôm thấy mấy chị ở cơ quan giao lưu bóng chuyền với đội bạn nhưng đánh chán quá. Em ngồi bên thấy con vợ cởi áo xắn quần là em lo lo rồi:

- Em định làm gì đấy.

- Thì em ra đánh hộ cứ thế này đội em thua mất.

- Hả, em điên à, anh van anh lạy em thằng Tèo của anh đang nằm trong bụng em đấy. Đẻ xong em muốn đánh đấm kiểu gì cũng được gì thì tuyệt đối không?

- Em đánh 1 xíu thôi, anh đừng cản em.

- Anh cáu đấy, vợ gì mà chẳng nghĩ cho con, em bị làm sa đấy hả?

Thấy em cáu con vợ em mới chịu thôi, khổ lắm em đi làm chỉ sợ sơ hở phát vợ em nó phải lên cơn nó vác bụng bậu nó chơi thể thao mạnh thôi. Rồi cuối cùng cái bầu của vợ em cũng chạm mốc 9 tháng, còn hơn tuần nữa mới sinh vậy mà hôm đó đang nửa đêm em nghe thấy vợ kêu oai oái.

- Anh ơi có khi em sắp đẻ, không kịp đến bệnh viện nữa rồi. Aaaaaaaaaaaaaaa….

- Em đừng dọa anh, vợ ơi em bình tĩnh đi.

- Anh xem hộ em, hình như chỗ ấy của em đang mở, anh thò tay vào kiểm tra xong.

- Hứ hừ anh sợ lắm, thôi chờ xe cấp cứu đến đi em. Em cố nhịn đi đừng sinh con ở đây anh không biết đường nào mà lần đâu.

- Anh là ngay đi, em dạng rộng rồi anh cứ thoải mái cho ‘cái ấy’ vào đi, với kinh nghiệm của em chẳng lo đau đâu. Anh xem cửa mình của em có phải đang mở không, nhanh lên.

- Anh sợ em đau.

- Không sao đâu, em có kinh nghiệm đưa 3 người đi đẻ rồi em thấy bác sĩ vẫn hay đưa tay vào để ngoắng ngoắng kiểm tra thôi. Mà em đau chứ anh đau đâu mà sợ, hình như con sắp ra rồi, nhanh lên.

- Ôi ôi vợ ơi, anh không biết đỡ đẻ đâu, em khoan hãy đẻ xe sắp đến rồi.

Vợ em đau quá chụp lấy đầu em kéo rối bù, em đau vợ em cũng đau cả 2 cùng hét lên:

- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……………..

Em sợ quá nước mắt giàn giụa,  nhìn vợ đau đớn vật lộn với cơn chuyển dạ em thương hơn bao giờ hết. Cũng may xe đến kịp, trên đường đi đến bệnh viện thằng con em tòi ra, vợ em ngó dậy nói được 1 câu:

- Em thề không bao giờ mang bầu nữa.

Rồi ngất lịm, chứng kiến tòa bộ em cũng sợ quá nên em bảo:

- Thôi đẻ 1 đứa thôi, giờ chỉ mong vợ khỏe lại là anh mừng rồi không đẻ đái gì nữa hết, khiếp rồi.

Em nín thở chờ đợi bác sĩ cấp cứu khâu vá, cuối cùng vợ em cũng tai qua nạn khỏi. Con em chui ra sớm nhưng cũng may nó khỏe mạnh các bác ạ. Bây giờ nhắm mắt lại em lại tưởng tượng đến cảnh vợ em bảo:

- Anh cho cái ấy vào đi, em dạng chân ra rồi.

Ôi làng nước ơi xin thề lúc đó em run sắp chết, có bác nào chứng kiến cảnh vợ đẻ như em chưa, đời này chắc em không quên nổi. Từ nay em xin yêu vợ thương con lên gấp 10, nghĩ đến vụ đẻ đái thôi em đã sợ xanh mặt rồi, thật khủng khiếp và cũng thật vĩ đại.

Theo blogtamsu

Related Posts: