Niềm hạnh phúc trong tôi vừa dâng lên thì nỗi thất vọng cũng vội ập đến khi tôi chợt nhận ra mình không phải là người phụ nữ duy nhất được anh tặng quà trong ngày lễ tình nhân.
Tôi đau đớn khi nhận ra mình không phải là người duy nhất được anh tặng quà trong ngày lễ tình nhân (ảnh minh họa)
Trước khi đến với tôi, anh đã có một mối tình mặn nồng với cô bạn đồng nghiệp cùng công ty. Vì gia đình không đồng ý cho nên anh buộc phải chia tay với cô gái đó. Đấy là tất cả những gì tôi biết về quá khứ của anh qua lời kể của em gái anh, tôi cũng không trực tiếp hỏi anh bao giờ bởi không muốn khơi sâu vào quá khứ của anh. Với tôi, tương lai mới là quan trọng.
Anh đến bên tôi rất chân thành, tôi cảm mến sự mộc mạc và nhiệt tình của anh nên đồng ý cùng anh về chung một nhà. Sau đám cưới, anh yêu chiều tôi hết lòng. Tôi thực sự cảm thấy mình là người phụ nữ may mắn khi có anh bên đời.
Cưới được 2 tháng là đến ngày valentime, tôi háo hức chờ đợi ngày đó đến biết bao, hồi hộp không biết chồng sẽ tặng quà gì cho mình. Cuối cùng valentime cũng đến, đi làm về tôi bất ngờ được anh nấu cho một bữa tối thật ngon, ngồi ăn dưới ánh nến lung linh nhìn ngắm nụ cười ấu yếm của anh, tôi thấy lòng mình ấm áp biết bao. Rồi anh đeo tặng tôi một vòng cổ do anh thiết kế mẫu riêng thật đẹp kèm theo bao lời yêu thương ngọt ngào ngây ngất. Tôi chưa bao giờ có ngày lễ tình nhân ngọt ngào như vậy.
Ăn xong, anh đi tắm còn tôi dọn dẹp, định mang quần áo của anh đi giặt, thấy trong túi quần của anh có vật gì nặng, tôi mở ra xem thấy ngạc nhiên vô cùng khi đó là một chiếc hộp quà giống y hộp quà anh vừa tặng tôi. Tò mò, tôi mở ra, bên trong cũng là chiếc vòng cổ giống hệt của tôi, đặc biệt hai chứ “ K – N” khắc ở mặt trong chiếc vòng khiến tôi giật mình. Không biết có phải tôi quá nhạy cảm không nhưng ngay khi đó tôi ngợ đó là chữ viết tắt tên của anh và của bạn gái cũ.
Yên lặng, tôi để lại hộp quà đúng như cũ, muốn xem quà đó là thế nào. Một lúc sau, anh nói phải đi ra ngoài có tí việc, dặn tôi ở nhà cứ ngủ trước, anh sẽ về muộn một chút. Anh vội vã đi. Cầm theo cả chiếc hộp đó.
Tôi nằm thao thức với hàng trăm câu hỏi: anh đi đâu, quà đó anh tặng ai cứ lởn vởn trong đầu tôi, khiến tôi khó chịu vô cùng.
Hàng trăm câu hỏi về chiếc vòng cổ kia khiến tôi khó chịu vô cùng (ảnh minh họa)
Đêm muộn anh mới về, thấy tôi nằm nhắm mắt, nghĩ tôi đã ngủ nên anh nhẹ nhàng nằm vào bên cạnh hôn vào trán rồi ôm tôi ngủ (giống như mọi khi). Sự ấm áp dịu dàng đó của anh làm dịu lòng tôi với suy nghĩ, chắc mình đa nghi quá. Quà đó của ai gửi anh thì sao. Vậy là tôi vùi vặt vào ngực anh đi vào giấc ngủ.
Cho đến khi cơ quan anh tổ chức họp mặt gia đình các nhân viên đầu năm, tôi mới ngỡ ngàng đau khổ khi nhìn thấy người cũ của anh chính là chủ nhân của chiếc vòng cổ đó. Ngồi đối diện với cô ấy, mắt tôi không thể dời khổi chiếc vòng bạch kim cô ấy đeo, tôi không thể nhầm, họa tiết màu sắc của nó không khác gì của tôi, nó là hàng đặt theo thiết kế riêng nên không thể dễ dàng trùng hợp như vậy.
Suốt bữa tiệc, tôi ngồi nghẹn ứ trong nỗi đau bị phản bội. Tôi muốn gào lên hỏi anh, chiếc vòng cổ cô gái kia đeo là thế nào, rút cục lễ tình nhân có bao nhiêu người được anh tặng quà, có bao nhiêu chiếc vòng được anh thiết kế theo mẫu đó?
Cố nhẫn lại cho hết bữa tiệc, tôi cùng anh trở về nhà trong nỗi thất vọng vô cùng về người chồng mà tôi hết mực yêu thương. Anh cũng nhận ra được thái độ của tôi khi thấy tôi ngồi bên anh mà mắt không dời nhìn chiếc vòng trên cổ người cũ của anh.
Cho đến nay đã hai ngày trôi qua, tôi và anh vẫn đang chiến tranh lạnh. Tôi không muốn nghe bất cứ lời giải thích của anh, bởi có giải thích gì đi chăng nữa cũng chỉ làm tôi thêm tổn thương. Tôi cũng không biết phải đối mặt với anh như thế nào. Thực sự tôi thấy lòng mình trống rỗng.
Theo Phununews