Khi người ta ở bên cạnh nhau quá lâu, thấu hiểu nhau quá rõ, cùng nhau ngắm nhìn không biết bao nhiêu khoảnh khắc bình minh và hoàng hôn ở không biết bao nhiêu nơi…..
Khi mà chứng kiến biết bao nhiêu cảnh tắc đường Hà Nội, lên xuống bao lần ổ voi gồ ghề ngoài đường…..thì theo bạn thời gian, thứ làm lên tên gọi "tình yêu lâu năm" có nhàm chán không?
Tình yêu lâu năm!
Tôi đã từng nghe đâu đó những câu " Yêu lâu người ta thường chán nhau", "Yêu lâu nhạt lắm"…. Cũng đúng khi hai người ở bên cạnh nhau quá lâu khi đã quá thấu hiểu nhau khi những lễ nghi hình thức đều đã làm, khi những góc phố quán ăn đều đã cùng nhau đặt chân tới… khi đã quá nhiều thứ cùng làm thì người ta thường thèm sự mới lạ.
Trong tình yêu thường chia thành các giai đoạn. Giai đoạn đầu khi mới bắt đầu yêu nhau người ta thường dành cho nhau những lời nói ngọt ngào nhất, cử chỉ âu yếm nhẹ nhàng nhất và những điều bất ngờ lãng mạn trong các ngày lễ kỉ niệm….và ở giai đoạn này người ta thường "màu mè" về mình nhất.Nhưng nếu nói là hiểu nhau thì giai đoạn này chưa ai hiểu ai hoàn toàn. Tạm đặt đây là giai đoạn "tìm hiểu". Ấy mà, người ta cứ cho đây là giai đoạn đỉnh cao của tình yêu.
Chuyển sang giai đoạn tiếp theo, khi sự cãi vã đan xen. Khi cái tôi của mỗi người được đặt lên trên ai cũng muốn chứng minh mình đúng. Và hàng loạt những chuyện đời thường nhất, hàng ngày nhất được lôi ra để làm thước đo cho câu trả lời "hợp hay không hợp", "vì nhau hay không vì nhau", "yêu nhau hay không". Sự chấp nhặt, cái cớ được moi móc để làm lí do dỗi hờn.
Nối tiếp giai đoạn thứ hai đó là những mối quan hệ khác xen vào.Tồn tại trên trái đất này đâu chỉ có hai ta, đâu chỉ có "tình yêu"…. Có thể là gia đình, bạn bè….mối tình cũ hay là đối tượng mới….mọi gia vị được thêm vào, có thể mặn, có thể ngọt, có thể cay….nhưng chắc chắn sẽ xảy ra xung đột, chắc chắn sẽ là hàng loạt các phép so sánh. Nào thì "anh yêu cô ấy hơn em..", "em có phải chỉ là chỗ lấp khi anh cô đơn..", "anh coi trọng gia đình hơn em….", "bạn bè với anh là trên hết….", "nếu anh vì em thì….."
Đến đây thì… trời ạ… con gái thật phức tạp, phiền phức con trai nhỉ!
Nhưng nếu vượt qua được những điều tầm thường đó, hai bạn vẫn nắm tay nhau vượt qua "thời gian" thứ thử thách mà tôi cho là khắc nghiệt nhất thì chắc hẳn không còn gì tách rời hai bạn ra được. Người ta có thể che dấu mình 1 tháng, 2 tháng nhưng năm này qua năm khác thì đâu phải dễ….
Hãy cứ va đập nhau thật nhiều, hãy cứ cãi vã, tranh luận…nhưng sau tất cả đừng vội bỏ đi mà hãy nghĩ lại lí do "Vì sao?". "Vì sao mình lựa chọn người đó, vì sao mình đứng ở đây để tranh luận và vì sao lại có sự tranh luận này… "Nếu không còn muốn bên nhau nữa thì đâu có cần những giọt nước mắt ấm ức bạn nhỉ!
Thời gian nó lấy đi tuổi trẻ của cả hai bạn, tuổi thanh xuân của người con gái, cơ hội lựa chọn của tất cả chúng ta….nhưng nó vi diệu làm "ngọn lửa thử thách" trong tình yêu. Hồi trước, tôi cứ thắc mắc vì sao ông bà mình có thể ở bên nhau dài hàng thế kỉ, bố mẹ mình cãi vã suốt ngày mà cứ nắm tay nhau cười "khì khì" ngay sau đó…ngót nghét bên nhau hàng chục năm… Bởi thời gian, nó làm lên một thứ mang tên "Tình yêu lâu năm".
Đến một khoảng thời gian nào đó vừa đủ, chúng ta hiểu quá rõ về nhau và chúng ta tìm được lí do vì sao mình lại ở bên cạnh nhau, cùng nhau bước đi mọi cung đường, cùng nhau xậy dựng từng ngày cho tương lai… thì bạn sẽ không còn muốn so đo, tranh luận đúng sai nữa.
Bạn sẽ không còn những kiểu hình thức "mình là con trai phải thế này", "mình là con gái phải thế kia…" Những khó khăn, xô bồ trong cuộc sống, sự chân thành trong lòng người….nhiều…còn nhiều…để rồi tìm về bên nhau vẫn là "chính mình, sự bình yên". Sự bình yên, thấu hiểu và cùng nhau lúc này quan trọng hơn tất cả.
Vậy đó, "tình yêu lâu năm" thứ tình yêu thật đáng trân trọng. Thứ tình yêu mà con người ta không dễ gì mà có được…
Theo Phununews