Emlà đứa sống khá duy tâm nên em tin vào chữ "duyên" nhiều lắm. Cũng có thể nếu như ngày đó tụi mình không bỏ lỡ nhau thì rất lâu sau đó vết thương lại thêm sâu và thêm đau nhiều hơn nữa?
Thời gian luôn là thứ thuốc diệu kì, là một liệu trình chữa trị bệnh tim hữu hiệu nhất.
Sáu năm. Kể từ ngày đó đến nay, đây là lần đầu tiên em gọi cho anh, thấy tên danh bạ của anh mà thôi đau lòng.
Hôm rồi M – cô bạn thân nhắn tin cho em, kể về N – người đã từng là tất cả của M như anh đã từng đối với em. Ngày M đám cưới, N đã đứng trước cửa nhà hàng và có ý định cướp lại hạnh phúc củamình…
Em nghe M nói, kể rất nhiều, rất nhiều. Từng câu từng chữ M thốt ra, em hiểu rõ N vẫn giữ nguyên vị trí trong tim của M như 6 năm trước.
M nói với em hằng ngàn cái "nếu như". Nếu như ngày đó cả hai chịu cố gắng vì nhau, nếu như ngày đó cả M và N không bồng bột trong suy nghĩ, chắc bây giờ M đã hạnh phúc bên N. M đã quyết định vội vã cho cuộc đời của mình và trả giá cho những năm tháng bốc đồng ấy…
Em cũng đã từng nghĩ vậy! Khi em biết anh âm thầm theo dõi em suốt 3 năm liền, khi em thấy dòng tin nhắn anh gửi cho em.
Chúng ta quyết định gặp nhau. Khi em thấy anh ngồi đó, tay chân em tê cứng lại, thứ gì đó hối thúc em chạy đến cạnh anh nhưng cũng có một lực vô hình nào níu chân em ở lại. Biết đâu đó là lần gặp sau cùng, như 6 năm trước, em không hề biết ngày hôm sau đã chẳng thể gặp lại nhau nữa, đã phải mất 6 năm mới có thể chạm mặt.
Em sợ, sợ khi em quay đi thì em phải mất thêm bao nhiêu năm nữa…
Tối đó em về nhà, lục tung mọi kỉ niệm, file hình, file ghi âm, nhật kí,… – những gì đã – từng – có – cùng – nhau. Em xem lại, nghe lại, tiếng cười trong file ghi âm bật lên giòn giã, em nhận ra, từ ngày anh xa em đã không có được tiếng cười đó.
Có một dạo em bị stress và quyết định cắt tóc của mình ngắn như khi còn anh trước đây. Lúc cắt tóc em cũng từng hỏi mình có thể nào cắt tóc xong, cũng được quay về 6 năm trước hay không?.
Em nghĩ nhiều về những điều M nói. Bản thân em lúc đó cũng đã nêu ra cho mình hàng ngàn cái "nếu như". Nếu như ngày đó em và anh biết quý trọng nhau hơn, nếu như ngày đó chúng ta bỏ lòng tự trọng qua một bên, nếu như…, nếu như…
Nhưng rồi em lại nghĩ, thà chuyện của mình cứ dở dang, để sau bao năm tháng trôi qua em nhìn lại vẫn còn thấy đẹp và thấy tiếc. Em là đứa sống khá duy tâm nên em tin vào chữ "duyên" nhiều lắm. Cũng có thể nếu như ngày đó tụi mình không bỏ lỡ nhau thì rất lâu sau đó vết thương lại thêm sâu và thêm đau nhiều hơn nữa? Cũng có thể nếu như không xa nhau thì một ngày nào đó tụi mình sẽ nhìn nhau bằng ánh mắt kẻ thù hay bớt đau lòng hơn thì chỉ là một người – đã – từng – là – lựa – chọn – sai – lầm?
Phải không?
Em nói với M, thôi thì cứ nhìn đó thấy đẹp và thấy tiếc. Ở một không gian nào đó chúng ta sẽ lại có với nhau những kết nối, những kỉ niệm và cả những nỗi đau….Em đã từng rất yêu anh, mà đã từng nghiã là không còn nữa.Cảm ơn vì đã cạnh em những năm tháng của tuổi trẻ, cho em hiểu hết mực cam tâm yêu một người là như thế nào. Tình yêu tuổi 19 đầy bi kịch và đẹp đẽ biết bao…
Dù có quay đầu lại thêm trăm lần, mọi thứ vẫn không thể như lúc xưa.
Anh vẫn sẽ không ở đó.
Tất cả cũng chỉ là đã – từng – có – cùng – nhau.
Theo Phununews