Tôi đã ngớ người khi nhận ra tình cảm của tôi dành cho em chưa hẳn đã hết. Sự khó chịu của tôi khi thấy em vui vẻ bên người đàn ông kia đã nói lên tất cả.
Vô tình gặp lại em, tôi ngớ người khi nhận ra tình cảm tôi dành cho em chưa hẳn đã hết (Ảnh minh họa)
Tôi có một mái ấm hạnh phúc bên người vợ xinh đẹp giỏi giang, biết cách yêu chiều chồng và cô con gái 2 tuổi vô cùng xinh xắn đáng yêu. Tôi thật sự hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình. Cũng rất yêu thương vợ con, song dường như trong tôi vẫn chưa xóa hết hình bóng của người cũ.
Tôi gặp em trong một lần đi tình nguyện với học sinh nghèo miền cao. Lần đầu tiên gặp em, sự nhẹ nhàng chu đáo của em với các bạn nhỏ làm tôi ấn tượng vô cùng. Một cô gái có vóc dáng nhỏ nhắn, khuôn mặt trái xoan, nước da trắng lúc nào cũng nở nụ cười trên môi khiến tôi không thể dời mắt khỏi em.
Khó khăn lắm tôi mới xin được số điện thoại của em để khi trở lại thành phố tôi gọi làm quen với em. Những ngày đầu gọi điện nhắn tin, ít khi em trả lời lại. Sau tôi phải tìm tới tận nhà của em, trồng cây si ở ngõ không biết bao nhiêu ngày, cuối cùng em mới chịu mở lòng và nhận lời làm bạn gái của tôi.
Hạnh phúc biết bao khi được làm bạn trai của em, tôi và em đã dành cho nhau biết bao tình cảm yêu thương, với bao kỉ niệm êm đềm cùng với những hẹn thề, những mơ ước tương lại. Nhưng rồi chúng tôi cũng không thể đến được với nhau. Không phải do em thay lòng đổi dạ, cũng không phải tôi hết yêu em, mà bởi bố mẹ em không đồng ý cho chúng tôi cưới nhau vì 2 tuổi của tôi và em không hợp.
Tôi và em đành chia tay, khi cả hai còn rất nhiều tình cảm. Một thời gian sau, em đi lấy chồng, còn tôi cũng tìm được hạnh phúc mới của đời mình – là người vợ hiền lành của tôi hiện nay.
Bên mái ấm của mình, tôi ngỡ mình dã hoàn toàn quên hình bóng em. Song không hẳn vậy. Sau bao lâu không gặp, chiều qua tôi vô tình gặp lại em trong siêu thị khi cùng vợ đi mua sắm. Thấy em đang tay trong tay với người đàn ông ấy (tôi đoán là chồng em) mà lòng tôi như cuộn sóng. Nhìn ánh mắt tình từ của em dành cho người đàn ông ấy, tôi thấy khó chịu vô cùng. Cũng may vợ tôi không nhận ra thái độ của tôi khi đó.
Trở về nhà, hình bóng của em lại giội lại tâm trí tôi, khiến tôi thao thức cả đêm. Nằm trằn trọc trong giấc mơ về quá khứ. Tôi ngớ người khi nhận ra tình cảm của tôi dành cho em chưa hẳn đã hết. Sự khó chịu của tôi khi thấy em vui vẻ bên người kia đã nói lên tất cả. Tôi cũng không thể để vợ biết điều này, bởi em đã là quá khứ, chỉ là tôi chưa hẳn đã quên em.
Theo LA/Phununews