Đôi khi anh thắc mắc liệu em có yêu người đến sau hơn anh? Câu hỏi này anh nghĩ em sẽ trả lời chắc chắn là có mà thôi. Nhưng thử nghĩ kĩ lại coi có thật sự là "có" hay không….
Chúng ta đã chia tay cũng gần một năm rồi. Nỗi đau của anh nó cũng chẳng còn dai dẳng nữa. Mà anh cũng chẳng rõ nỗi đau đấy đã chấm dứt hay do anh đã quen với nó. Anh của bây giờ đến chính anh cũng chẳng hiểu nổi bản thân mình nữa. Một nửa muốn bước tiếp muốn tìm kiếm cái hạnh phúc mà anh đã đánh mất khi em ra đi. Một nữa anh lại chẳng muốn đi bước nào nữa. Đâu đó trong anh vẫn còn 1 cái gọi là quá khứ. Chẳng phải anh hi vọng em quay lại đâu. Chỉ là em biết đấy chỉ là những hồi ức đẹp đẽ đôi khi khiến còn người ta chùng lại.
Đôi khi anh thắc mắc liệu em có yêu người đến sau hơn anh? Câu hỏi này anh nghĩ em sẽ trả lời chắc chắn là có mà thôi. Nhưng thử nghĩ kĩ lại coi có thật sự là "có" hay không. Hay đơn giản là em đã đánh mất tình yêu của anh nên em chẳng còn mặt mũi nào nói từ "không". Người đó có làm em vui nhiều như anh. Người đó có cưng chiều em như anh. Người đó có yêu thương em nhiều như anh yêu em không. Và trên hết em có yêu người đó như đã yêu anh không.
Trong một cái khoảnh khắc người ta quan tâm em cũng là cái khoảng khắc anh không thể. Anh đánh mất em. Anh thừa nhận mình kém cỏi. Chẳng thể làm những cái điều mà người đó có thể làm cho em tại thời điểm đó. Nhưng em à tình yêu đó của em cũng chỉ là khoảnh khắc thoáng qua cũng chỉ là rung động nhất thời.
Rồi anh lại thấy người đó và em sảy ra mâu thuẫn. Anh không trách em ngốc. Chỉ là em chữa phân biệt được giữa tình yêu và rung động mà thôi. Bây giờ em vẫn hạnh phúc chứ. Mà anh cũng đâu có quyền quan tâm nữa đâu. chỉ là đôi khi anh hay nghĩ liệu em có bao giờ hối hận vì đã rời xa anh không.
Theo Phununews