Thứ Năm, 9 tháng 2, 2017

Gặp ả nhân tình chồng theo 2 năm trước, vợ bám theo xem chồng sống thế nào để rồi

Thùy chợt thấy tim đau nhói, bước chân lại tiếp tục theo Thu. Cho đến khi Thu nhẹ nhàng đặt bó hoa lên tấm bia mộ có in rõ hình của Thành thì Thùy cũng chính thức ngã gục.

  Gặp ả nhân tình chồng theo 2 năm trước, vợ bám theo xem chồng sống thế nào để rồi

Cô ta cầm hoa mà Thành thích đến nghĩa trang làm gì cơ chứ? (Ảnh minh họa)

- Tại sao anh lại phản bội em, anh nói đi, tại sao? – Thùy hét như điên dại vào mặt Thành

- Vì cô ấy xinh đẹp hơn cô, nóng bỏng hơn cô. Lý do đó chính đáng rồi chứ. Cô đã quá cũ trong mắt tôi rồi! – Thành cười nhạt vào mặt Thùy

Thùy chết lặng, chân không nhấc nổi để đuổi theo Thành khi Thành quay bước đi. Đã quá cũ ư? Thùy cười như một kẻ điên trốn trại tâm thần. Thành và Thùy mới kết hôn được gần một năm, con cái còn chưa có vì cả hai còn đang kế hoạch. Ai nhìn Thùy cũng khen nức nở Thùy lấy chồng xong xinh đẹp, quyến rũ hẳn ra.

Ấy thế mà trong mắt Thành, Thùy đã trở thành một món đồ cũ rồi. Thùy hận, hận đến mức cắn chặt môi đến bật máu. Thùy còn yêu Thành, còn yêu rất nhiều, cú sốc phản bội này, Thùy thực sự không thể đón nhận nó đâu. Lời hứa bên nhau trọn đời của Thành hóa ra là Thành học trong tiểu thuyết ngôn tình đấy ư?

Còn Thành, bước đi mà tim như con từng nhát dao đâm, máu cứ thế rỉ ra, rơi từng giọt tí tách vào tâm can. Nhìn Thùy đau đớn thế kia, Thành cũng dằn vặt, cực tâm chẳng kém. Nhưng Thành, chẳng có sự lựa chọn nào khác cả. Đây chính là cách tốt nhất để Thành mang lại cho Thùy một cuộc sống bình yên sau này.

Thấy bóng Thành vào nhà nghỉ cũng Thu, kẻ được cho là tình địch của Thùy, Thùy hận mình không nhảy vào xé tan khuôn mặt cáo già của Thu ra và tát một cái tát cháy má vào bộ mặt giả dối của Thành. Thùy quay người bước đi, nở nụ cười khinh bỉ. Tình yêu đã hết, trái tim đã chết, Thùy níu kéo mà làm gì nữa đây.

- Đơn ly hôn đây, anh kí đi. Chúng ta không còn thuộc về nhau nữa. – Thùy nói mà không thèm nhìn vào mặt Thành

Gặp ả nhân tình chồng theo 2 năm trước, vợ bám theo xem chồng sống thế nào để rồi

Thùy chết lặng, chân không nhấc nổi để đuổi theo Thành khi Thành quay bước đi. (Ảnh minh họa)

Đây chẳng phải là điều mà Thành mong mỏi bấy lâu nay hay sao. Bây giờ nó đến rồi, Thành lại chẳng đủ can đảm đặt bút kí xuống đó tên mình.

- Sao thế, anh sợ thua thiệt gì ư? Yên tâm, chúng ta sẽ chia đôi tài sản? – Thùy nhạt giọng

- Không, tôi sẽ để lại hết tài sản cho em. – Thành đặt bút kí dứt khoát vào lá đơn rồi cầm áo đi thẳng ra ngoài

Cơn oán giận trong lòng Thùy khi đó đã khiến Thùy chẳng để ý được đến những cơn ho húng hắng của Thành. Thùy cười nhạt vào cái sự cao thượng giả tạo của Thành.

Bước ra khỏi tòa, Thu đến đó Thành rồi cả hai bước lên con ô tô bóng lộn đó, nhả theo một đống khói đằng sau càng khiến Thùy giận tím mặt. Thùy quyết định ném bỏ hình ảnh Thành ra khỏi đầu, nhưng xem ra không hề dễ như Thùy nghĩ. Nhưng thời gian, Thùy tin nó sẽ giúp Thùy làm được tất cả.

Hai năm sau…

Sau cái ngày rời khỏi tòa, Thùy không có bất cứ liên lạc gì với Thành. Nhà Thành ở quê, cách xa nơi hai vợ chồng sống nên Thùy cũng không hỏi được gì nhiều. Mà hỏi làm gì chứ, Thành cũng chẳng còn quan trọng với Thùy nữa rồi. Và quan trọng hơn là trái tim Thùy cũng đang yêu trở lại. Ai ngờ…

Kia chẳng phải là Thu, ả nhân tình nóng bỏng mà Thành bỏ Thùy để chạy theo hai năm về trước đó sao? Ả ta dừng ở hàng hoa, đăm chiêu chọn lựa. Cầm lên đóa hướng dương, ả cười có vẻ mãn nguyện càng làm Thùy khó chịu. Hướng dương là loài hoa mà Thành yêu thích nhất. Ả với Thành chắc đang sống rất hạnh phúc bên nhau đây nên mới có tâm tư đi chọn hoa thế kia. Tính tò mò trỗi dậy hay còn vì lý do gì khác thì Thùy cũng không rõ, Thùy bất giác đi theo Thu. Chắc Thùy muốn biết Thành đã sống thế nào trong hai năm qua chăng?

Thu cầm bó hoa đến thẳng nghĩa trang làm Thùy kinh ngạc. Cô ta cầm hoa mà Thành thích đến nghĩa trang làm gì cơ chứ? Thùy chợt thấy tim đau nhói, bước chân lại tiếp tục theo Thu. Cho đến khi Thu nhẹ nhàng đặt bó hoa lên tấm bia mộ có in rõ hình của Thành thì Thùy cũng chính thức ngã gục.

- Cô… Chuyện này là thế nào? – Giọng Thùy vang lên làm Thu giật mình

Thu sững sờ quay lại, Thu thực sự không hề biết Thùy đã đi theo Thu từ bao giờ. Biết chẳng giấu được nữa, Thu đỡ Thùy dậy, nhẹ giọng:

- Anh Thành hai năm về trước biết mình bệnh nặng không thể sống nổi nên đã xin em bày ra màn kịch ngoại tình đó để lừa gạt chị, khiến chị tức giận ly hôn. Anh ấy nghĩ, sự phản bội và biệt tích của anh ấy sẽ làm chị oán hận, quên đi anh ấy mà tìm hạnh phúc mới. Nhưng em biết, ân hận lớn nhất, nỗi day dứt, nhung nhớ lớn nhất của anh ấy cũng chính là chị. – Nước mắt Thu lăn dài

Thùy nghe từng lời Thu nói như dao cứa vào tim. Thùy đang mơ hay sao ấy chứ? Thùy chẳng tin lời Thu nói đâu. Giả dối, sao từ đầu đến cuối, Thùy vẫn là người bị lừa dối. Thành thật độc ác quá, Thành nghĩ cứ thế mà bỏ Thu đi được hay sao? Thùy ngồi bần thần bên mộ Thành, nước mắt lăn dài, đôi môi dính vết máu đỏ. Cái kết này, có phải quá bi kịch cho những kẻ si tình rồi không?

Theo blogtamsu

Related Posts: