Mẹ bắt phải lấy vợ còn trinh nhưng khi tôi đưa bạn gái từng là gái bán hoa về, thấy em để lộ ra “thứ đó” mẹ tôi lại đồng ý ngay và sự thật ngỡ ngàng
Em cúi đầu xuống thấp chào mẹ tôi. Thôi chết, chiếc cổ váy hơi rộng để lộ ra thềm ngực nhỏ nhắn bên trong.
Ai cũng nói gia đình tôi thật kì lạ. Bình thường, người đàn ông, trụ cột trong gia đình sẽ là người gia trưởng. Nhưng đằng này, gia đình tôi lại khác hoàn toàn. Bố mẹ tôi cứ như bị tráo đổi hoàn toàn tính cách cho nhau vậy. Bố tôi hiền lành, nhẹ nhàng lắm. Còn mẹ tôi thì…
- Con trai mà ăn uống, ngủ nghỉ như thế kia à. Không dọn dẹp cho sạch sẽ, ăn mặc cho đàng hoàng tử tế thì đừng có mà hòng bước chân ra khỏi nhà.
Đấy, mẹ tôi đấy! Mẹ tôi không chỉ dữ dằn đâu mà còn rất gia trưởng nữa. Chuyện gì cũng phải đi theo nề nếp, khuôn khổ. Bố con tôi bị mẹ tôi đưa vào nếp sống riêng hết. Không cờ bạc, rượu chè, gái gú gì. Bố tôi tính hiền lành lắm, nên chuyện gì cũng nghe theo mẹ hết cả. Mẹ tôi gia trưởng thì có nhưng vẫn tôn trọng suy nghĩ riêng của bố tôi nên gia đình tôi vẫn thuộc gia đình văn hóa, yên ấm, rộn rã tiếng cười.
Tôi rồi cũng tới tuổi cập kê. Còn chưa tìm được ý trung nhân cho mình thì mẹ tôi đã hạ lệnh:
- Vợ mày phải là gái còn trinh đấy nhé! Nếu không thì đừng có hòng bước qua được cửa nhà này.
Tôi nghe mẹ nói mà rùng hết cả mình. Thú thật, tôi là đàn ông nhưng chưa bao giờ quan trọng chuyện đó. Tôi chỉ cần người con gái tôi yêu cũng chân thành với mình, hết lòng yêu thương mình, đối xử tốt với bố mẹ tôi, như thế là đủ rồi. Nhưng ý mẹ đã như thế, tôi cũng biết rõ tính bà, đã quyết chuyện gì là chuyện đó buộc phải theo ý nên tôi cũng cố gắng tìm cho mình một người con gái như ý mẹ. Nhưng tình yêu mà, có ai biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra, mình sẽ yêu ai, yêu như thế nào đâu.
Đôi mắt đượm buồn trong ánh sáng chói lóa, tiếng nhạc sập sình khiến tôi bị hút hồn vào đó. (Ảnh minh họa)
Tôi bao nhiêu cô gái lại đi phải lòng một cô gái làm gái bán hoa. Tôi quen em trong một lần đi bar. Em làm tiếp viên rót bia, rượu ở đó. Đôi mắt đượm buồn trong ánh sáng chói lóa, tiếng nhạc sập sình khiến tôi bị hút hồn vào đó. Bất giác, tôi tới chủ động làm quen với em. Cuộc nói chuyện kết thúc, tôi còn xin cả số điện thoại của em nữa. Bạn bè tôi nói tôi tinh mắt, em chính là cô gái hot nhất ở quán bar này. Tôi nghe mà trong lòng cũng có chút hụt hẫng. Em làm trong quán bar, nơi đầy rẫy những cạm bầy như thế này thì chắc chắn không còn là một cô gái trinh trắng rồi. Tôi tự nhủ với lòng chỉ quen biết em như vui chơi qua đường. Nào ngờ đâu.
Hình bóng em cứ thế ám ảnh khiến tôi chẳng thể nào dứt ra được. Tôi không biết mình phải làm gì để ngăn cản con tim và lý trí của mình hướng đến em. Để rồi giật mình nhận ra, tôi yêu em mất rồi.
Tình yêu của tôi và em thực sự rất đẹp. Em là cô gái bán hoa kì lạ nhất mà tôi từng được biết. Dịu dàng, e ấp, còn có chút gì đó ngượng ngùng khi môi tôi khẽ chạm vào môi em. Một cô gái bán hoa từng qua tay đàn ông thì làm sao có thể giống như em được. Trộm nghĩ, chắc em đang thể hiện mình một chút cho tôi yêu ấy mà.
Tôi còn đang chưa biết tính thế nào với tình yêu này, với cái yêu cầu tìm vợ còn trinh của mẹ thì:
- Mày có người yêu rồi sao còn không chịu đưa về ra mắt mẹ hả? Hay định giở trò gì. Năm nay bao nhiêu tuổi rồi mày biết không? Mày định để mẹ lên nóc tủ ngồi rồi mới đưa bạn gái về đúng không?
Tôi đứng chết trân, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. (Ảnh minh họa)
Nghe mẹ càm ràm, tôi đến rát cả tai. Tôi đã định thuê một cô gái còn trinh về ra mắt mẹ nhưng làm cách đó, mẹ mà biết, em mà biết, tôi sẽ sống không được yên. Hơn nữa, chính bản thân tôi cũng không cho phép mình làm chuyện đó. Và tôi quyết định liều một phen.
Bộ dạng ngoan hiền, sự khéo léo của em tôi hy vọng sẽ qua được đôi mắt tinh tường của mẹ. Vừa thấy em, mẹ tôi cau mày lại, nhìn chăm chăm. Em cúi đầu xuống thấp chào mẹ tôi. Thôi chết, chiếc cổ váy hơi rộng để lộ ra thềm ngực nhỏ nhắn bên trong. Tôi choáng váng, nghĩ bụng phen này thể nào cũng lộ ra chuyện gì đó. Nhưng tôi cũng thấy hơi kì lạ, ngực em nhỏ thế kia thì làm gái bán hoa thế nào được cơ chứ. Đây cũng là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy vòng 1 của em đấy. Thế mà chưa kịp nghĩ nhiều hơn…
- Được, mẹ đồng ý! Hai đứa mau mau làm đám cưới đi nhé!
Mẹ cười như nắc nẻ đi vào nhà trong xem cơm nước đón em. Tôi đứng chết trân, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Em là gái bán hoa, mẹ yêu cầu tôi lấy vợ còn trinh kia mà. Nhưng thôi kệ, biết đâu trời đang giúp tôi thỏa tâm nguyện thì sao? Tôi sung sướng vì qua được mắt mẹ. Để rồi đêm tân hôn…
Giọt máu đỏ vương trên ga giường trắng tinh, tôi hốt hoảng khi thấy em bẽn lẽn, còn khẽ cau mày. Giờ thì tôi mới hiểu vì sao mẹ lại đồng ý cho tôi cưới em làm vợ. Nhưng làm sao mẹ lại biết em còn là con gái cơ chứ. Tôi gặng hỏi mẹ mãi mà mẹ không trả lời. Mẹ chỉ đáp rằng mẹ nhìn người như em, chắc chắn là người con gái tốt. Tôi tò mò, tìm hiểu kĩ hơn về quá khứ của em thì được biết em đi làm ở đó chỉ là rót rượu bình thường chứ không hề đi khách. Em muốn có tiền gửi về quê giúp em trai sửa nhà, bố mẹ chữ bệnh. Càng hiểu thêm về em, tôi lại càng thấy yêu thương, trân trọng em nhiều hơn. Cuộc sống này, luôn xảy ra nhiều điều bất ngờ phải không các bạn.
Theo blogtamsu