Thứ Năm, 9 tháng 2, 2017

Mong ước của các bà mẹ không phải ra phi trường tiễn con sau Tết

Sau Tết mọi người lại quay trở lại với những lo toan đời thường, những mong ước to lớn, những mục tiêu cho năm mới. Còn có những mong mỏi bình dị đến nhói lòng như thế này từ những người mẹ.

Không phải gia đình nào cũng có được cái may mắn đoàn viên, bên nhau khi Tết đến xuân về. Hoặc có gặp được nhau cũng chỉ bên nhau được một thời gian rất ngắn rồi lại phải tiễn biệt nhau. Chỉ vì nỗi lo cơm áo gạo tiền, dòng chảy cuộc đời luôn không theo ý bản thân. Rất nhiều gia đình đã và đang trong hoàn cảnh "lòng thì nhớ nhung, nhưng nghìn trùng xa cách".

Dưới đây là những chia sẻ vô cùng chân thật từ gia đình nhỏ của nữ doanh nhân Lê Hoài Anh, bà chủ của HAL Group – một trong những tập đoàn phân phối mỹ phẩm cao cấp lớn nhất Việt Nam. Và cũng là một người mẹ hết mực yêu thương con, người vợ hết lòng vì chồng và là người con trọn đạo hiếu.

Mong ước của các bà mẹ không phải ra phi trường tiễn con sau Tết

Doanh nhân Lê Hoài Anh.

Mong ước của các bà mẹ không phải ra phi trường tiễn con sau Tết

Những chia sẻ chân thành của nữ doanh nhân Lê Hoài Anh.

Nội dung chị Hoài Anh chia sẻ:

"Nếu bạn hỏi ước mơ lớn nhất trong 5 năm tới của tôi là gì ? Câu trả lời thật lòng có thể sẽ làm bạn ngạc nhiên đấy , cả gia đình tôi bao gồm các con , cháu sẽ sinh sống quây quần gần nhau tại Việt Nam , tại Sài gòn.

Đó là câu trả lời sau nhiều năm suy nghĩ vì với tôi không đâu thoải mái và sung sướng bẳng một cuộc sống êm đềm thanh bình trên chính quê hương mình khi các con đã trưởng thành và tự lập .

Định cư ở nước khác đối với gia đình chúng tôi không khó , các con tôi đều đang sống , học tập và làm việc ở nước ngoài . Tại đâu thì các con của tôi cũng đều nhập cư theo những cách hợp lệ nhất và đang kinh doanh để tự nuôi bản thân mình và gia đình , chỉ đóng thuế , đóng ghóp cho xã hội nơi đó chứ không ăn tiền trợ cấp thất nghiệp , hay bất cứ phúc lợi gì trên đất nước nơi chúng sinh sống .

Con tôi,cháu tôi học trường tư chứ không học trường công miễn phí . Vẫn đang hàng ngày làm việc tự nuôi bản thân , và  đóng thuế cho đất nước đó. Tại sao bản thân tôi vẫn ở Việt Nam tới giờ này , dù tôi đủ điều kiện và tiềm lực để đi đầu tư lấy quốc tịch ở bất cứ nơi nào tôi muốn , vì cuộc đời tôi thật sự luôn biết ơn và gắn bó với mảnh đất sinh ra và nuôi tôi trưởng thành , với quê hương tôi và đất nước tôi.

Ước mơ của tôi là đất nước mình sẽ ngày càng phát triển , hoà bình ổn định , tự do và dân chủ để các con tôi và các thế hệ thanh niên sẽ trở về sinh sống và làm việc tại quê hương mình .

Tôi hay tâm sự hay lên tiếng trước những bất cập của xã hội , những việc làm sai hoặc thói hư tật xấu cũng chỉ vì mong cho con người Việt Nam ( trong đó có bản thân tôi và con cháu tôi ) sẽ ngày càng trở nên tốt hơn đẹp hơn để góp phần thay đổi và xây dựng một đất nước Việt Nam tươi đẹp. Sáng nay con đi rồi mới kể , mỗi lần đưa cháu đi mẹ tôi lại khóc, con tôi cũng khóc, còn tôi thì nuốt nước mắt vào trong.

Chiều về chồng tôi nói, các con đi rồi, nhà vắng quá, anh cũng mong ước sau này các con trưởng thành rồi gia đình mình quây quần sống gần bên nhau thế thôi."

Mong ước của các bà mẹ không phải ra phi trường tiễn con sau Tết

Doanh nhân Lê Hoài Anh cùng con gái.

Là một người mẹ có con đang sống và làm việc tại nước ngoài chị cũng như bao nhiêu người mẹ khác cùng hoàn cảnh luôn mang một ước mơ đau đáu, mong cả nhà được đoàn tụ, quây quần bên nhau không chỉ khi Tết đến xuân về. Mà tất cả những ngày còn lại trong năm các con đều bên mẹ. Gia đình luôn có đầy đủ các thành viên. Hình ảnh ấm áp ấy cứ khắc sâu mãi trong lòng chị.

Mong ước của các bà mẹ không phải ra phi trường tiễn con sau Tết

Chỉ trong vài giờ chia sẻ dòng trạng thái của chị đã đạt được 7,2 nghìn lượt chia sẻ và hàng trăm bình luận.

Cũng chung hoàn cảnh đó chị Huỳnh Thị Ngọc Mỹ (45 tuổi, Bình Thạnh) chia sẻ: "Con gái chị đi xuất khẩu lao động bên Hàn Quốc mấy năm rồi không về được, Tết năm nay nó về được tôi nghe nó nói qua điện thoại sẽ về cứ vậy mà tôi khóc, về chơi chưa được bao lâu. Mới đây nó lại phải đi, từ khi biết ngày nó đi lòng tôi cứ lo sợ đến cái ngày đó, cứ nhìn lịch là lòng lại lo sợ. Ngày tiễn con đi tôi không dám khóc, sợ con lại buồn lo lắng cho mẹ. Chỉ mong con làm vài năm nữa có vốn rồi về với gia đình."

Cũng có con đang đi du học nước ngoài chị Hồ Thị Ly (Nha Trang) chia sẻ: Gia đình cũng chỉ mong cho con có tương lai tốt hơn, tươi sáng hơn, nên cũng chạy lo cho cháu đi du học bên Singapo. Bên đó có dì của cháu, nên gia đình cũng không lo lắm, nhưng nhiều khi nhớ con rồi chi phi không cho phép 1 năm gặp nhau cũng không được bao nhiêu lần. Rồi Tết về không được mấy ngày lại phải đi, nhưng vì tương lai của con tôi cũng ráng dằn lòng."

Mong ước của các bà mẹ không phải ra phi trường tiễn con sau Tết

Chị Ly cùng con gái.

Nhưng có nhiều vị phụ huynh khác lại có tư tưởng để con định cư sinh sống bên nước ngoài. Hoặc bản thân họ cũng muốn sang đó đoàn tụ với con, thì chị một người mẹ và cũng là một nữ doanh nhân với lối suy nghĩ chị lại muốn con mình quay về. Bởi chị cho rằng không đâu bằng quê hương mình với niềm tin, tình yêu chị dành cho đất nước. 

Mỗi khi xuân về, những bà mẹ này lại mong ngóng đón những đứa con yêu quay về ngôi nhà xưa. Và lại tiễn con đi trong niềm thương, nỗi nhớ…

Theo Phununews

Related Posts: