Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

“Này, có phải gái trinh là chỗ đó hồng hồng giống như của mày không?”

Mở mắt, Hoa hét thất thanh khi Hưng đang nằm bò trên người mình, vạch áo lên nhìn chằm chằm vào "chỗ đó" hỏi…

  “Này, có phải gái trinh là chỗ đó hồng hồng giống như của mày không?”

Mở mắt, Hoa hét thất thanh khi Hưng đang nằm bò trên người mình, vạch áo lên nhìn chằm chằm vào “chỗ đó” hỏi. (Ảnh minh họa)

- Chúng nó bảo tao là gay, mày có nghĩ như thế không? – Hưng nhìn Hoa, ngập ngừng hỏi

- Tao cũng nghĩ như chúng nó! – Hoa cười ha hả vào khuôn mặt tẽn tò của Hưng

Hưng và Hoa làm bạn thân cũng đã được 7 năm nay rồi. Ai cũng nói Hưng với Hoa là một cặp thanh mai trúc mã. Hoa nghe mà cười như nắc nẻ. Thanh mai trúc mã gì cơ chứ, chẳng phải là Hưng bị gay đó hay sao chứ?

Mà đâu có phải mình Hoa nghĩ Hưng như thế, rất nhiều người quen biết Hưng nghĩ Hưng như vậy. Hưng cứ đứng trước con gái là người ngây ra như tượng, mặt chẳng biểu lộ tý cảm xúc nào dù là cô gái đó có xinh đẹp hay xấu xí đi chăng nữa. Nhưng đứng trước mấy tên con trai, dù chưa quen biết, Hưng vẫn có thể lại gần bắt chuyện làm quen rất rôm rả. Như thế, người ta chẳng đồn Hưng là gay.

Thêm phần nữa là đã 30 tuổi đầu rồi mà Hưng vẫn chẳng có cảm tình với bất cứ người con gái nào. Mọi người ai gặp Hoa cũng hỏi rằng có phải Hưng yêu Hoa nên mới không chịu để ý người con gái nào khác. Hoa lại cười không ngậm được miệng. Yêu ư, yêu mà kiểu như Hưng có mà Hoa vái cả nón. Chưa bao giờ Hưng nói chuyện được với Hoa theo cách tử tế, cứ gặp nhau là chí chóe.

Hưng còn chẳng nhường Hoa cái gì bao giờ. Lúc nào nào cũng mắng Hoa dốt. Hoa ghét lắm, kiểu người như Hưng, Hoa có muốn thích cũng không nổi. Mà Hưng, cũng chẳng bao giờ tỏ bất cứ thái độ lạ nào với Hoa hay nói với Hoa mấy câu tình cảm nên chắc chắn, Hưng không thích Hoa được rồi.

“Này, có phải gái trinh là chỗ đó hồng hồng giống như của mày không?”

Hoa nghe mà cười như nắc nẻ. Thanh mai trúc mã gì cơ chứ, chẳng phải là Hưng bị gay đó hay sao chứ? (Ảnh minh họa)

Còn chuyện này nữa, dạo này Hưng chơi rất thân với một anh chàng bị gay, gay chính hiệu, cả hai suốt ngày dính lấy nhau. Đấy, từng ấy bằng chứng còn chưa đủ để chứng mình Hưng là gay hay sao. Ấy nhưng mặc cho Hưng là gay hay không gay thì Hoa vẫn phải công nhận, chí chóe nhau nhưng Hưng vẫn tốt với Hoa vô cùng, cả hai còn rất hiểu nhau nữa. Đó có lẽ cũng được gọi là một mối duyên phận kì lạ. Cho đến một ngày…

Dạo này ở công ty có một anh chàng đang tăm tia Hoa, tấn công dồn dập lắm. Hoa mang chuyện kể cho Hưng. Nghe xong, mặt Hưng tối sầm lại, giận giữ bỏ đi. Vài ngày sau, Hưng nhắn tin cho Hoa rằng Hưng bị cảm, kêu Hoa đến nhà chăm sóc. Thằng bạn thân ôm, Hoa bỏ nó làm sao được dù rằng hôm trước nó rất mất lịch sự với Hoa khi bỏ về ngang. Nhưng thôi, bạn bè cứ tạm cho qua đã.

Chão lão, thuốc thang cho Hưng xong xuôi thì cũng tối muộn, trời còn mưa lớn, Hưng kêu Hoa ở lại không về. Thôi thì bạn thân, mà Hưng còn là gay, nên Hoa ở lại nhà Hưng luôn. Hoa kê đệm nằm dưới đất, Hưng nằm trên giường vì Hưng bị ốm. Hoa định sang phòng khác rồi nhưng sợ nửa đêm Hưng làm sao lại chạy sang không kịp. Tự dưng Hưng quay sang hỏi Hoa:

- Này, nghe đồn con gái còn trinh bây giờ ít lắm hả mà còn khó nhận biết nữa?

Câu hỏi của Hưng là Hoa ngớ người.

- Mày là gay, hỏi cái đó làm gì. Ngủ đi?

Hoa thấy cực cười, mà cũng không biết trả lời thằng bạn gay thế nào nên quát nó đi ngủ. Ai ngờ nửa đêm, đang say giấc, tự nhiên Hoa thấy nhột nhột bên dưới. Mở mắt, Hoa hét thất thanh khi Hưng đang nằm bò trên người mình, vạch áo lên nhìn chằm chằm vào “chỗ đó” hỏi:

- Này, có phải gái trinh là chỗ đó hồng hồng giống như của mày không?

Sợ quá, Hoa đẩy Hưng ra, nhìn vào vùng bụng của mình, đần mặt:

- Mày nghe ai nói đấy hả? Mà ai cho mày vạch áo tao lên? Mày là gay, làm gì có yêu con gái đâu?

- Bạn tao bảo thế! Tao tò mò nên mới… Mà ai bảo mày là tao gay hả? Tao thích mày đấy, chẳng qua mày không thích tao thôi! Còn mấy mối quan hệ kia là quan hệ xã hội, trốn làm sao được. Thiên hạ nói, tao biết nhưng tao kệ.

Hoa nghe lùng bùng lỗ tai quá! Hưng không gay, Hưng thích Hoa ư? Cả đêm đó, hai đứa cứ ngồi nhìn nhau không nói được câu nào. Sáng hôm sau, Hưng ngập ngừng:

- Mình yêu nhau đi! Được không mày?

Hoa tự nhiên thấy vui lắm, có phải đây là điều thầm kín mà từ lâu lắm rồi Hoa muốn có không? Bản thân Hoa cũng rất thích Hưng kia mà. Chỉ là tin đồn, chỉ là không tin vào cảm xúc của bản thân nên mới vậy. Hoa mỉm cười gật đầu. Một khởi đầu tốt đẹp đang chào đón hai đứa. Yêu thì cứ nói đừng ngại ngùng phải không?

Theo blogtamsu

Related Posts: