Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

Sai người hay sai thời điểm đều là bi thương…

Thanh xuân của một người bắt đầu từ khi quả tim nơi lồng ngực trái bắt đầu đánh vần những thanh âm đầu tiên. Như một đứa trẻ con bi bô những tiếng đầu đời, nơi ấy, một chữ THƯƠNG được xếp thành hình…

Thanh xuân của một người không dài mà cũng chẳng ngắn. Nhưng thật ra, với tôi, thanh xuân chỉ có điểm khởi đầu. Thanh xuân? Bao giờ kết thúc? Thanh xuân dài hay ngắn, kết thúc là quyết định của mỗi người. Có lẽ theo phần đông, sẽ là nghịch lí nếu nói rằng một người đã tầm trung niên mà thanh xuân vẫn còn ở đấy. Vì tôi quan niệm rằng, chỉ cần đỗ đúng một bến đò, thanh xuân của một người con gái sẽ kéo dài mãi mãi.

Thanh xuân của một người bắt đầu từ khi quả tim nơi lồng ngực trái bắt đầu đánh vần những thanh âm đầu tiên. Như một đứa trẻ con bi bô những tiếng đầu đời, nơi ấy, một chữ THƯƠNG được xếp thành hình… Sẽ có người đặt ra câu hỏi tại sao trong đoạn đầu trong veo của thanh xuân – khoảnh khắc tươi đẹp nhất đời người – đấy lại là thương mà không phải là yêu. Ừ thì là thương. Bằng một tâm hồn trong trẻo nhất. Bằng những cảm xúc chân phương nhất. Bằng tất cả những gì gom góp được trong "tuổi dậy thì". Vì thương là một điều kì diệu…

Thanh xuân của một người, lồng trong màu thanh xuân của một người khác, có thể thật đặc biệt nhưng cũng có thể thật đau lòng… "Dành trọn thanh xuân để yêu một ai đó" là một điều vừa đặc biệt lại vừa đau lòng. Thanh xuân ấy, trọn vẹn hình bóng người ta. Là gom cả bầu trời bình yên, cả trái tim trinh nguyên mà thương lấy họ. Là mọi thói quen, sở thích vì họ mà thay đổi. Là tất cả các thứ cảm xúc vì họ mà trở nên rối rắm. Là thương, thương hết mình, thương bằng vốn tài sản duy nhất mà tuổi trẻ có được – thời gian. Những ngây ngô trong đoạn đầu thanh xuân ấy, diễm phúc thì sẽ để lại một dấu ấn tuyệt vời. Những ngây ngô trong đoạn đầu thanh xuân ấy, sai người hay sai thời điểm đều trở thành bi thương.

Sai người hay sai thời điểm đều là bi thương...

Thanh xuân của tôi, đến bây giờ, vẫn đang thương, là "trọn vẹn" thương một người khác. Những ngày tháng đã qua được đánh đổi bằng một nỗi đau rất thật, xé nát trái tim. Là sai người hay đã sai thời điểm? Có lẽ không. Vì vào thời điểm ấy, với con người ấy, hạnh phúc đã từng hiện hữu quanh tôi. Duyên. Là tại duyên chưa trọn. Chỉ là duyên đã theo ta một đoạn ngắn, rồi bất ngờ từ bỏ. Ừ, thế nào? Ừ, là chơi vơi. Đứt đoạn.

Thanh xuân của tôi, đã có lúc tôi từng muốn từ bỏ mọi thứ xung quanh. Vì khi ấy, một trái tim đang lớn, chưa đủ trưởng thành, không đủ sức chịu đựng tất cả những chuyện đã xảy ra. Đến tận bây giờ, vẫn rất khó khăn để tôi ngoái đầu nhìn lại mà không dậy những cơn sóng lòng. Tôi hôm nay có lẽ lại là kẻ thua cuộc của chính tôi ngày ấy. Chẳng còn một cô gái mạnh mẽ nào ở đây nữa rồi dù hằng ngày khuôn miệng vẫn nở một nụ cười thật tươi.

Sai người hay sai thời điểm đều là bi thương...

Thanh xuân của tôi là chuỗi ngày vui ngắn và ít ỏi. Vì khoảng cách, vì xa. Và là hành trình góp nhặt những mảnh vỡ, tự mình chữa lành vết thương, không một ai biết đến. Những ngày tháng ấy trôi qua nặng nề như đang đeo theo hàng ngàn cay đắng. Những ngày tháng ấy nuôi tôi trưởng thành. Mạnh mẽ và sâu sắc. Nhưng bây giờ, khi đã quá mỏi mệt, nỗi đau bao năm cố gắng chôn vùi lại trả tôi về với sự yếu đuối. Mệt mỏi, chán chường…

Thanh xuân của tôi. À không, là đoạn đầu thanh xuân ấy, tôi vẫn chưa quên chữ THƯƠNG này hay muốn quên mà chưa được. Là một thế giới màu xám tro, là nỗi buồn nhưng thật ra vẫn đẹp. Gói ghém lại và cất đi hay vứt bỏ? Rất khó để trả lời nhưng liệu có quan trọng không chứ? Ừ, chỉ cần cố một tí nữa, một tí nữa thôi, liều thuốc thời gian sẽ trở nên hiệu nghiệm. Ừ, hi vọng thế…

Đã từng "yêu để trốn một tình yêu" nhưng bất thành. Đã từng vì ai mà hạnh phúc, vì ai mà đau lòng. Tất cả, là thanh xuân.

"Có lúc gục đầu xuống tay mình

Đếm những giọt lệ đã khô

Khi trên trần gian ta sống

Dường như quá lâu thành buồn"

Theo St/Phununews

Related Posts: