Thứ Năm, 2 tháng 3, 2017

Tôi thật xấu hổ khi bỏ con, bỏ mối tình 5 năm để chạy theo gã nhà giàu bội bạc

Đến giờ tôi vẫn nhớ như in tiếng khóc gào, cào xé của mình hôm đó. Tôi như người điên rút bỏ hết kim truyền ngã lăn từ giường bệnh xuống, hai hàm răng cắn chặt vào nhau rồi gào khóc. Mới ngày hôm qua bác sỹ còn nói “tim thai rất khỏe, con bé này rất tinh nghịch”, vậy mà chỉ qua một đêm tôi đã mất con.

Tôi như chết lặng đi khi vừa tỉnh dậy đã trông thấy gương mặt của mẹ, bà buồn bã nước mắt vẫn chảy ròng nhìn tôi. Thấy gương mặt phờ phạc, dáng vẻ thất thần của mẹ tôi đoán chắc đứa con trong bụng tôi không còn, nhưng trước nỗi đau mất mát ấy tôi vẫn tin và trông chờ vào một phép nhiệm màu, vẫn hi vọng đứa trẻ vẫn đang ngủ ngon lành trong bụng. Cố gắng nhìn vào mắt mẹ và chỉ vào bụng mình: “Con của con vẫn nằm yên ở đây chứ mẹ, nó vẫn đang đạp, đang lăn lộn phải không mẹ??”. Lúc ấy, giọng nói của bà run run, hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, bà lắc đầu “Đứa bé về với chúa rồi, con đừng quá buồn, rồi sẽ lại có con mà…”.

Tôi thật xấu hổ khi bỏ con, bỏ mối tình 5 năm để chạy theo gã nhà giàu bội bạc

Ảnh minh họa.

Đến giờ tôi vẫn nhớ như in tiếng khóc gào, cào xé của mình hôm đó. Tôi như người điên rút bỏ hết kim truyền ngã lăn từ giường bệnh xuống, hai hàm răng cắn chặt nhau rồi gào khóc. Mới ngày hôm qua bác sỹ khám thai còn nói “tim thai rất khỏe, con bé này rất tinh nghịch, giờ thì cố gắng nghỉ ngơi chờ ngày bế con”, vậy mà chỉ qua một đêm tôi đã mất con. Hình ảnh người chồng đầu ấp tay gối với tôi suốt 2 năm trời không ngừng đấm, đá vào bụng tôi đã ám ảnh tôi suốt gần 5 tháng qua.

Có lẽ bố tôi nói đúng “Phụ nữ chọn chồng không phải chỉ chọn người giàu có, đẹp trai. Muốn sướng, con gái phải chọn người đàn ông thật sự yêu thương mình. Phụ nữ sướng hay khổ phần lớn dựa vào chồng”. Giá như ngày đó tôi nghe lời bố mẹ thì có lẽ cuộc sống của tôi không rơi vào bế tắc như ngày hôm nay.

Ngày đó tôi quyết định bỏ rơi người con trai hết mực yêu mình, vứt bỏ mối tình 5 năm để chạy theo một gã đàn ông giàu có, đào hoa mà sau này tôi lấy làm chồng. Chỉ vì sợ nghèo khổ, sợ phải sống trong căn nhà chật hẹp, sợ phải sống với một người mẹ già bệnh tật… mà tôi đã quyết tâm từ bỏ mối tình đầu và bám riết lấy một người đàn ông mà trước đó tôi không hề có tình cảm. Chấp nhận hẹn hò, thậm chí chấp nhận đánh đổi cả cái “ngàn vàng” để lấy một danh phận và được sống trong nhung lụa, giàu sang, nhà đẹp xe sang với gã đàn ông tồi tệ ấy (Vì sự khinh bỉ nên tôi chỉ có thể gọi chồng mình là một gã đàn ông).

Sau khi quen gã đàn ông tồi tệ ấy được hơn 1 tháng tôi quyết định lên xe hoa và mơ về một viễn cảnh tốt đẹp. Để được sống giàu sang tôi bắt bản thân mình phải quên đi tình cũ và nghĩ rằng tình cũ là một quá khứ buồn. Khi ấy mặc cho những lời khuyên ngăn của bố mẹ, mặc cho những lần van xin quay lại của người yêu tôi vẫn quyết tâm “đổi đời”. Thế nhưng hạnh phúc chẳng tày gang.

Theo PNVN

Related Posts: