Có phải đây chính là quả báo khi tôi ruồng rẫy người vợ đáng thương của mình không?…
Tôi lấy vợ muộn, 32 tuổi mới kết hôn. Vợ tôi là giáo viên cấp 2, cô ấy 28 tuổi, hiền lành, đảm đang và có phần hơi nhu nhược.
Cưới nhau về hơn 3 năm mà chẳng có con cái gì nên tôi chán. Hai vợ chồng cũng đưa nhau đi chữa trị khắp nơi mà chẳng ăn thua, tôi chán, chẳng mấy khi về nhà mà cứ đi biền biệt.
Tôi là dân kinh doanh, công việc khiến tôi giao tiếp nhiều, quan hệ rộng, cũng hay phải tiếp khách khứa, cũng trong những lần như thế, tôi quên Hân, một cô gái của công ty đối tác.
Hân trẻ, ít hơn tôi chục tuổi, xinh đẹp, nóng bỏng ngọt ngào, cũng chính cô ấy là người chủ động theo đuổi, tấn công tôi. Tôi không có cách nào chống lại được sức hấp dẫn của cô ấy, tôi giấu vợ, cặp kè với Hân.
Ảnh minh họa
Vì điều kiện kinh tế có, nên tôi chiều chuộng Hân hết mực, từ nhà ở, xe cộ, ăn uống, mua sắm… cô ấy thích gì tôi cũng chiều. Tôi ngày càng bỏ bê vợ, nhiều lúc tôi không còn cảm thấy sự hiện diện của vợ trong suy nghĩ của mình.
Gần 1 năm sau, Hân nói với tôi cô ấy có bầu. Tôi mừng đến phát điên, đây là điều mà tôi mong ngóng vô cùng. Tôi nghĩ mãi, biết có tội với vợ, nhưng tôi không thể con tôi ra đời mà không có gia đình tử tế, vì thế tôi đã yêu cầu ly hôn với vợ, mặc cho cô ấy khóc lóc, níu kéo rất đáng thương. Nhưng cuối cùng, biết không thay đổi được tôi, vợ cũng gật đầu chấp nhận. Cô ấy rời đi vào một buổi tối mưa gió, bão bùng. Thực ra, hôm ấy tôi cũng thấy rất xót xa, cô ấy tốt, chỉ có điều đã không thể cho tôi một đứa con.
Sau đó không lâu, tôi đưa Hân về nhà. Tôi bảo cô ấy nghỉ việc, ở nhà giữ gìn sức khỏe.
Sau khi Hân sinh con xong, mẹ tôi ở quê lên bế cháu. Hân vì mải ăn kiêng giữ dáng nên mất sữa, nên đành nuôi con bằng sữa ngoài, điều này khiến mẹ tôi rất khó chịu.
Nhất là mỗi lần bế cháu, mẹ lại ngắm nghía rồi bảo sao chẳng có nét của nhà nội, chẳng giống tôi điểm nào. Tôi gạt đi, bảo trẻ con bé thế chưa rõ nét.
Tôi không biết mẹ nghi ngờ thế nào, nhưng đến khi con hơn 1 tuổi, mẹ giấu tôi đi làm xét nghiệm. Cầm kết quả trên tay, tôi đứng không vững, đứa trẻ không chung huyết thống với tôi.
Tôi tra khảo Hân, cô ta mới đầu quanh co, nhưng sau khi có bằng chứng buộc phải cúi đầu nhận lỗi. Hân nói, đó là con của người yêu cũ, khi biết Hân có bầu, anh ta cao chạy xa bay.
Tôi thấy khốn khổ vô cùng. Ngay hôm đó, mẹ tôi bỏ về quê, bà cứ than trời rồi kêu không biết làm phải chuyện gì thất đức mà gặp phải chuyện này. Tôi thì đau như chết đi sống lại, chẳng nhẽ báo ứng đến với tôi hay sao, tôi phụ bạc vợ mình, rước người đàn bà lọc lừa này về, để giờ đây thành người đổ vỏ… Tôi phải làm gì bây giờ đây, tôi đang bế tắc và ân hận vô cùng, xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo PNVN