Chồng tôi không tài giỏi, nhưng yêu thương vợ con thì chẳng ai bằng. Anh chẳng nề hà bất cứ việc gì, miễn có tiền lo cho vợ con…
Chồng tôi không tài giỏi, nhưng yêu thương vợ con thì chẳng ai bằng. Anh chẳng nề hà bất cứ việc gì, miễn có tiền lo cho vợ con… (Ảnh minh họa)
Hôm nay là ngày sinh nhật của chồng, ngày chồng tròn 32 tuổi, có khi anh cũng chẳng nhớ đến ngày sinh nhật của mình, nhưng tôi thì chẳng thể quên. Cái ngày mẹ anh sinh ra anh, để bây giờ anh thuộc về tôi và những đứa con của chúng tôi.
Chồng tôi cũng tốt nghiệp đại học, nhưng anh không nhanh nhạy với thời cuộc, cả đời chỉ biết làm, chẳng biết nịnh bợ ai, nên đi làm gần 10 năm rồi vẫn chỉ là nhân viên quèn, lương 5 triệu đồng/ tháng.
Để có tiền lo cho vợ con, anh nhận làm thêm nhiều việc vào buổi tối, có khi chỉ đánh văn bản trên máy tính kiếm tiền, hoặc nhận vài cái báo cáo thuế, có khi anh đi theo một vài người đi phu hồ vào ngày cuối tuần.
Bàn tay anh, trước đây chỉ đánh máy chữ và cầm bút viết, nhưng từ khi có vợ con, anh chấp nhận dính cả vôi vữa, miễn sao có tiền mua sữa cho con, thì việc gì anh cũng làm.
Lương thấp, nhưng được đồng nào anh cũng đưa cả cho vợ, cả tiền làm chính, tiền làm thêm, tiền thưởng, anh đều đưa cả cho vợ. Ngày lễ gì của vợ , của con anh cũng nhớ và có quà, nhưng đến ngày sinh nhật của mình thì anh lại quên.
Có lần vợ tặng quà, anh còn chẳng hiểu nổi hôm nay là ngày gì. Anh chẳng giỏi giang, anh kiếm ít tiền, nhưng chưa khi nào tôi thấy buồn vì chồng mình, bởi tôi biết, tình yêu anh dành cho vợ con không có từ nào có thể tả nổi.
Anh vẫn nói, tôi thiệt thòi vì anh không giỏi giang, không kiếm nhiều tiền, nên cả đời chẳng được đi đến đâu, chẳng được ăn những món ngon hay có một ngày thảnh thơi mua sắm.
Nhưng tôi lại không thấy mình thiệt thòi, bởi với tôi, hạnh phúc không phải chỉ đơn giản là nhiều tiền, là những món ăn ngon hay những bộ quần áo đắt tiền.
Hạnh phúc của người phụ nữ chính là có một người chồng yêu thương, hết lòng vì vợ con.
Hạ