Tự dưng nhớ lại ngày xưa. Lần đầu ra sân bay đón anh sau khi nhận lời yêu. Đứng chờ mà lòng cứ bồi hồi ko yên. Thấy anh từ xa đi đến, tay ôm bó hoa hồng màu tím mà tim cứ đập liên hồi.. Lên taxi để về mà ko dám ngồi sát. Anh kéo lại gần rồi nói “Tặng em. Em có biết anh vất vả như nào mới tìm mua đc bó hoa này ko? Là hoa hồng tím tự nhiên, chứ ko phải hoa nhuộm đâu nhé”.
– Em cảm ơn nha! (Mặt ngượng ngùng).
– Em có biết có bao nhiêu bông ko?
– 99 bông.
– Ko. 101 bông. Là mãi mãi yêu em.
Nói rồi anh lấy 1 chiếc nhẫn cài trong bó hoa ra đeo vào tay cho cô.
– Lúc nãy đứng ở sân bay, anh thấy đẹp quá nên mua. Vừa in nhỉ?
Cô chăngr nói được gì. Một phần vì vẫn còn ngại, phần còn lại là quá bất ngờ.. Anh vòng tay ôm cô rồi thơm vào má.. Mỗi lúc một ôm chặt hơn như ko muốn rời.. Nhìn lên gương chiếu hậu, có lẽ chú tài xế taxi đang mỉm cười cùng đôi bạn trẻ hạnh phúc bên nhau sau những ngày xa cách…
Về đến nhà là 6h30 tối. 2 thằng đã được ông nội tắm xong xuôi và đang cho ăn cơm. Nhìn thấy Mẹ về chúng chay ra ôm Mẹ. Thực sự sau 1 ngày với nhiều cảm xúc, nhưg nhìn lũ nhóc này sao cô có thể chẳng nghĩ đến điều gì nữa..
– Mẹ ơi! Bố đâu?
– Bố đi làm mua thịt cá rồi.
– Sao Bố về muộn thế? Bố ko ăn cơm à?
– Có, chốc Bố về Bố ăn. Bố vất vả lắm con thương Bố ko?
– Có ạ. Chốc Bố về con để dành thịt cho Bố nhá…
Người ta nói, con người ta càng lớn thì trái tim càng nhỏ lại. Có phải vậy nên cô thấy trẻ con sao mà rộng lượng thế! Chúng nói yêu thật lòng chứ chẳng giống người lớn, chẳng yêu mà vẫn nói là yêu. Nói thương để rồi vẫn làm điều có lỗi khi ko có mặt…
Lên nhà tắm rửa sau 1 ngày đi xa.. Cảm giác xói vòi hoa sen vào mặt thấy dễ chịu thật đấy. Hẳn nào trong phim, cứ mỗi lúc ai đấy gặp chuyện j là y như rằng vào nhà tắm xả nước vào mặt. Hehe.. Nghĩ đên đấy mà cô thấy buồn cười thế..
Theo PNVN