Lúc đó, gói quà của cô thư ký quá to, phần giấy gói quà lại bị mấy đứa trẻ con cào rách nên tôi ngồi gỡ lớp giấy gói ra định đem đi vứt. Nhưng khi vừa tháo ra thì tôi thấy phía trong chi chít chữ.
Vợ chồng tôi được xem là kiểu mẫu hạnh phúc đáng được học tập của khu phố. Chồng tôi thành đạt, điển trai còn tôi cũng xinh đẹp và có công việc ổn định. Hai đứa con của chúng tôi cũng ngoan ngoãn, học giỏi. Gia đình tôi giàu nhưng tôi được bố mẹ nuôi dạy rất khiêm nhường nên tôi biết trước biết sau, sống không mất lòng ai bao giờ. Có được hạnh phúc hiện tại, tôi rất mãn nguyện, nhất là ở lứa tuổi của tôi, bạn bè gần như toàn ly hôn và ngoại tình thì hạnh phúc của tôi thật đáng ghen tỵ.
Chồng tôi làm giám đốc, anh điều hành một công ty chuyên về quảng cáo – truyền thông. Thành công hôm nay của anh cũng có phần lớn nhờ công của cô Mai – thư ký của anh. Mai làm với chồng tôi từ khi anh mới khởi nghiệp, tận tụy giúp chồng tôi tất cả các công việc mà không nề hà gì. Cũng có nhiều người ác miệng bảo chồng tôi và Mai cặp bồ, tôi cũng có giai đoạn nghi ngờ nhưng rồi trước sự trung thành của Mai, tôi đã gạt cái suy nghĩ ấy qua một bên. Tôi muốn tin tưởng chồng cũng như muốn để yên cho anh ấy làm ăn. Tôi biết rằng nếu tôi ghen tuông quá mức, mọi việc sẽ hỏng bét.
Tôi cũng từng ghen với Mai nhưng sau này lại tin tưởng cô ấy (Ảnh minh họa)
Thế mà mối quan hệ đó cũng đã kéo dài được 10 năm, Mai thường xuyên đến nhà tôi ăn cơm và luôn giữ ý với chồng tôi. Tôi luôn nhìn từng cử chỉ, điệu bộ của Mai để đánh giá mức độ nguy hiểm nhằm tìm cách phòng tránh nhưng với sự nhạy cảm của một người phụ nữ , tôi biết Mai không hề có ý định gì với chồng tôi.
Mai có một hoàn cảnh rất đáng thương. Trước khi gặp chồng tôi và làm chung với anh thì Mai đã yêu một người, có bầu nhưng bị anh ta từ chối phũ phàng. Thế nên Mai đành phải làm mẹ đơn thân. Tôi thấy con trai của Mai mấy lần, trộm vía thằng bé rất khôi ngô và thông minh. Nó cũng thường xuyên đến nhà tôi chơi cùng hai con gái tôi, tôi cũng ước gì mình có đứa con trai đáng yêu như vậy vì bố mẹ chồng tôi rất thích có cháu trai mà tôi giờ lại không thể sinh thêm con được nữa.
Có lẽ mọi chuyện cứ thế trôi qua êm đẹp nếu như không có cái buổi tối định mệnh hôm đó. Hôm đó là sinh nhật của chồng tôi. Tôi tổ chức ở nhà cho anh. Hôm đó anh mời thêm mấy người bạn thân nữa đến dự, cô thư ký và thằng bé con cũng đến. Chồng tôi ham vui nên uống đến mức say khướt. Tàn tiệc, tôi dọn dẹp xong, đưa chồng vào giường nằm rồi ra bê đống quà của chồng vào phòng. Lúc đó, gói quà của cô thư ký quá to, phần giấy gói quà lại bị mấy đứa trẻ con cào rách nên tôi ngồi gỡ lớp giấy gói ra định đem đi vứt. Nhưng khi vừa tháo ra thì tôi thấy phía trong chi chít chữ. Tò mò, tôi ngồi đọc hết những dòng chữ đó thì suýt ngất.
“Anh à!
Thế là cũng tròn 10 năm chúng mình đi cùng nhau rồi phải không? Em luôn đứng sau anh để quan sát và giúp đỡ anh, kể cả việc chấp nhận là người vô hình, kể cả việc chấp nhận cho con em không được nhận cha. Nhưng hôm nay, em không thể không cho anh biết sự thật. Con mình cần nhận cha vì em không còn ở trên cõi đời này lâu nữa, anh phải có trách nhiệm với con, em biết mấy hôm nay anh buồn nhưng biết làmsao được, em chỉ đi được với anh đến đây thôi. Chúc anh sinh nhật vui vẻ, người đàn ông tuyệt vời của đời em”.
Tôi suýt ngất khi đọc những dòng chữ trong túi giấy gói quà của cô thư ký (Ảnh minh họa)
Tôi rụng rời tay chân khi đọc xong những dòng chữ đó bên trong lớp gói quà của cô thư ký. Thì ra Mai là người đàn bà đã đến trước tôi, cô ấy còn sinh cho chồng tôi đứa con trai. Vậy mà sao họ lại không lấy nhau? Sao chồng tôi lại chọn tôi? Có phải vì nhà tôi giàu hay không?
Tôi ngồi đó, nhìn người chồng thành đạt của mình say bí tỉ nằm trên giường mà nước mắt tuôn rơi. Tôi biết khi anh tỉnh dậy, gia đình tôi sẽ không còn yên bình như trước nữa.
Theo PNVN