Cho đến năm tôi 15 tuổi, 1 hôm trên tivi đưa tin giàn giáo chỗ công trường của bố bị sập, có một số người đã chết. Tôi hoảng sợ vô cùng, đó cũng là lần đầu tiên tôi thấy lo lắng cho ông
ảnh minh họa
Lúc tôi lên 8, có một đứa bạn khoe bố nó làm giám đốc công ty, nó nói người bố lúc nào cũng thơm tho sạch sẽ. Từ ngày đó, tôi ý thức được rằng mình chỉ là con của 1 ông công nhân lem luốc.
Khi ấy, tôi tự nhiên thấy ghét bố kinh khủng, đôi lúc còn nghĩ không muốn nhận người cha này, tôi luôn trách ông trời thật bất công, sao lại cho tôi làm con gái ông ấy.
Mặc kệ hôm nào đi làm về bố cũng cười với tôi nhưng tôi không buồn đáp lại, bố và tôi rất hiếm khi nói chuyện với nhau vì tôi toàn giả vờ ngủ khi bố về. Một lần, sinh nhật tôi, bố về nhà cầm theo con gấu bé xíu
– Con gái, quà của con đây, lại bố ôm cái nào
Ông cười rồi dang tay chạy lại định ôm tôi, nhưng nhìn thấy tay chân quần áo bố còn đầy bụi bẩn, trên đầu vẫn đội nguyên chiếc mũ bảo hộ lao động, tôi xua tay nói
– Người bố bẩn lắm, đừng đụng vào con
Nghe xong câu đó bố chưng hửng, thấy ánh mắt bố rũ xuống, nhưng tôi vẫn không tha cho ông
– Sinh nhật con cũng chỉ có con gấu bé tý thế thôi á?? Bạn con sinh nhật còn được đi ăn nhà hàng sang trọng với bao nhiêu qu
Bố im lặng còn mẹ lôi tôi lại và tét đít tôi đau điếng, tôi chán chả buồn sinh nhật nữa, chạy ngay vào phòng khóc nức nở.
Nhiều năm nay, ngày nào bố cũng đi làm từ sáng sớm đến đêm mới về, lúc nào cũng trong tình trạng bẩn thỉu, hôi hám. Quả thực từ khi lớn lên tôi chưa bao giờ thấy bố mặc 1 bộ quần áo tử tế nào. Lúc nào cũng là bộ đồ công nhân đó. Tôi thực sự ghét nó
Cho đến năm tôi 15 tuổi, 1 hôm trên tivi đưa tin giàn giáo chỗ công trường của bố bị sập, có một số người đã chết. Tôi hoảng sợ vô cùng, đó cũng là lần đầu tiên tôi thấy lo lắng cho ông, tôi bốc máy gọi điên thì khồng thấy bố nghe máy. Tôi gai người, bấy giờ không hiểu sao tôi cảm giác sợ mất bố vô cùng, tôi học tốc phi như tên bay ra công trường của bố. Cũng không biết vì sao bình thường tôi ghét ông đến thế nhưng lúc này thì thấy hoang mang khủng khiếp.
Đến nơi thì thấy mẹ đang đưa bố lên xe vào viện. Cũng may thay lần đó bố chỉ bị cụt 2 ngón tay. Lúc bố từ viện vê, tôi òa khóc nói
– Chả hiểu sao bố phải làm cái nghề này, nhìn thôi đã thấy chán
Bố vuốt tóc tôi nói
– Con gái đã biết thương bố rồi sao?? Bố học hành ít, để có tiền nuôi con gái, cho con cuộc sống đầy đủ như bạn bè, bố phải làm nghề này, vất vả 1 tý nhưng ít ra không để con chết đói.
Nghe xong câu đó, tôi bỏ mặc mẹ chăm bố rồi đi vào phòng tiếp tục khóc. Từ hôm đó tôi cảm thông và yêu thương bố nhiều hơn.
Đến năm 24 tuổi, tôi quen 1 người và cưới anh, nhưng khi anh biết bố tôi làm công nhân thì tỏ vẻ không hài lòng. Anh nói
– Hôm đám cưới có thể để bố ở nhà không??
– Anh nói thế là sao??
– Thì.. em biết đấy bạn bè anh toàn giám đốc với trưởng phòng, nếu biết anh có ông bố vợ làm công nhân thì., với lại bố mẹ anh cũng ..muốn thế.
Tôi nhất quyết không đồng ý
– Nếu anh không chấp nhận bố em, thì em sẽ không chấp nhận anh.
Lúc này anh ta im lặng, chúng tôi vẫn tổ chức đám cưới như dự định. Thế nhưng đến ngày cưới, sát giờ làm lễ vẫn không thấy bố đến, tôi gọi điện không được, quá lo lắng tôi phát khóc thì chồng mới cúi đầu nói
(ảnh minh họa)
– Là anh..bảo bố ở nhà
Tôi nổi điên
– Anh dám.. tôi đã nói thế nào. Bây giờ anh gọi điện xin lỗi bố tôi ngay nếu không chúng ta hủy hôn.
– Em..em..
Chồng tôi ú ớ không nói được gì, anh ta rất tức giận nhưng bản chất sĩ diện sợ xấu mặt với bạn bè nếu cô dâu bỏ đi ngay trong lễ cưới. Nên cuối cùng, anh đã về đón bố đến ngay lập tức, tôi ôm bố
– Nếu không có bố con sẽ không cưới xin gì cả. Con biết chẳng có nghề nào là hèn, không có bố dùng công sức mồ hôi của mình để đổi lấy ấm no hạnh phúc cho con thì con sẽ không có ngày hôm nay. Con tự hào về bố.
Bây giờ, bố cũng nước mắt lưng tròng, ông vuốt tóc tôi và nói
– Con gái ngoan, cảm ơn con đã hiểu cho bố.
Theo blogtamsu