Hôm nay nhận bằng, tốt nghiệp, ra trường rồi thất nghiệp, người yêu đá, bạn phản bội. Không có lúc nào đen tối và khốn nạn như cái lúc này.
Tôi vừa đánh nhau với thằng bạn thân nhất ở đại học. 4 năm trời là anh em, cùng nhau chia sẻ những lúc khó khăn khi hết tiền, cùng nhau những cuộc vui vô bờ bến khi được học bổng, lại là bạn bè cùng quê, cùng học với nhau 3 năm cấp 2. Để rồi vừa hôm qua, vì nó mà tôi chia tay bạn gái. Có lẽ sự hối hận nhất trên đời này mà tôi đã mắc phải là nhờ nó tư vấn chuyện tình cảm. Nó là thằng đầu tiên tôi nhờ khi tôi muốn làm quen em. Mỗi khi em giận dỗi tôi cũng nhờ nó tư vấn.
Những lúc em vui, đi đến nơi nào. Ừ thì đúng là tôi tán em, yêu em, nhưng là làm theo cách của người khác. Nhưng tôi chỉ muốn học thật giỏi, để có một sự nghiệp tốt hơn, để có thể cùng em nghĩ đến tương lai, tôi không thích mơ mộng, như bao người khác. Nghĩ đến cảnh một túp lều tranh 2 trái tim vàng, em có biết tôi càng cố gắng học bao nhiêu không?
Tôi và em quen nhau được 2 năm, từ lúc em còn là một cô sinh viên K56 bước vào trường. Chuyện tình cảm duy trì cũng được 2 năm, nên tôi không muốn nói là có thể quên nhanh được. Quá nhiều kỷ niệm, tôi chỉ biết khóc. Cầm trên tay tấm bằng xuất sắc trên tay mà lòng cay quá, mắt rơm rớm nước mắt thầy cô tưởng mình chia tay nhớ trường, nhưng đâu phải vậy đâu.
Chỉ là khóc vì nghiệt ngã quá.
Sau khi đánh nhau với thằng bạn chiều qua, buổi tối em nhắn tin đến bảo chia tay, em bảo tôi ác ôn, không có tình người, đánh bạn thân mình như thế. Chẳng là trong lúc nóng nảy, tôi có cầm cái điếu cày đập vào đầu nó vài cái làm nó ngã quay đơ ra đất. Nhưng lúc đó quả thực tôi không kiềm chế nổi. Làm sao không tức giận khi người yêu mình đang khóa môi với thằng khác, mà đó lại là bạn thân mình chứ. Lúc đó, chỉ có thể gọi là may mắn, nếu không có hàng xóm khu trọ can ngăn thì cả em tôi cũng đánh.
Tôi không cảm thấy hối hận, tôi không cảm thấy hèn khi suy nghĩ như vậy.
Có lẽ chỉ có những đứa khù khờ, ngô nghê mới nghĩ mình là người tốt, như tôi vậy, để bị người khác chăn dắt trước mũi. Lần đầu biết yêu, yêu nhiều và hối hận nhiều.
Theo PNVN