Ngay từ đầu trong cuộc tình này, tôi đã là người đến sau, nhưng tôi vẫn luôn hi vọng có thể dùng tình yêu của mình để cảm động cô ấy, nhưng có lẽ tôi sai rồi.
Tôi yêu thầm Vân 5 năm trời, từ khi hai đứa còn đi học. Vân là cô gái nổi bật, nhiều người theo đuổi, trong khi đó tôi chỉ là một người bình thường không có gì đặc biệt. Vân cũng chỉ coi tôi là bạn.
Bao năm trời bên cô ấy là ngần ấy thời gian tôi chứng kiến những cuộc tình cứ đến rồi đi của Vân, đến năm chúng tôi 22 tuổi, tốt nghiệp đại học, Vân yêu say đắm một người nhưng cuối cùng bị anh ta ruồng bỏ, khi ấy cô ấy đang mang trong mình giọt máu của anh ta.
Thời điểm ấy Vân tiều tụy vô cùng, tôi cũng dằn vặt nhiều, suy nghĩ và cân nhắc rất nhiều, đến cuối cùng, khi tôi quyết định ngỏ lời và bày tỏ nguyện vọng được nhận đứa trẻ, chăm sóc cho Vân cũng là lúc tôi biết cô ấy đã bỏ thai, thời điểm đó Vân suy sụp vô cùng.
Ảnh minh họa
Tôi cũng không biết Vân nghĩ gì, nhưng sau đó không bao lâu thì Vân nhận lời cầu hôn của tôi. Đôi lúc nghĩ, tôi biết mình chỉ là sự lựa chọn lấp chỗ trống của Vân mà thôi, dù vậy nhưng vì quá yêu nên tôi chấp nhận.
Nhưng quả thực vợ chồng sống với nhau thiếu tình yêu quá đỗi khó khăn, chúng tôi cứ bên nhau, đồng sàng dị mộng. Vân ít nói, cô ấy như một cái bóng, lặng lẽ đi lại trong cuộc đời tôi.
3 năm kết hôn, cô ấy sinh cho tôi một cậu con trai kháu khỉnh, nhưng dường như tình cảm vợ chồng không cải thiện chút nào. Chuyện chăn gối của hai đứa cũng hết sức nhạt nhẽo, tôi chưa bao giờ cảm thấy cô ấy tha thiết với tôi dù chỉ một lần.
Cách đây gần nửa tháng, trong một lần hai đứa gần nhau, tôi phát hiện một vết bầm tím trên cổ vợ. Khoảnh khắc đó, trái tim tôi như chết lặng, Vân bối rối nói mệt rồi đẩy tôi ra, nằm quay lưng lại. Suốt đêm ấy tôi gần như không ngủ, bao nỗi nghi hoặc, xót xa quặn thắt trong lòng.
Tôi âm thầm theo dõi và tìm hiểu, vô tình biết được người đàn ông năm xưa từng bỏ rơi Vân đã trở về sau mấy năm đi nước ngoài. Tôi lờ mờ đoán ra vết bầm trên cổ cô ấy từ đâu mà có. Nó chẳng phải dấu vết của một cuộc yêu mãnh liệt hay sao?
Mấy hôm nay tôi nghĩ rất nhiều, tôi có nên vạch trần, làm bung bét mọi thứ lên không, tôi hận vợ, trách vợ, nhưng tôi rất sợ, khi tôi làm thế mọi thứ sẽ đổ vỡ hết. Tôi thực sự không muốn gia đình này đổ vỡ, tôi nên làm gì bây giờ đây?
Theo PNVN