Hoa càng lúc càng thấy chồng mình lạ. Lạ hơn nữa là cứ ngày Hoa đến tháng, anh lại mời thầy cúng về, lại không mặc quần đi ngủ. Hoa hỏi thì vẫn là câu trả lời cũ.
Nhìn anh lắp bắp khấn vái trong phòng cùng thầy cúng, Hoa chết đứng. (Ảnh minh họa)
Anh rời bỏ vùng quê nghèo lên thành phố kiếm một công việc tốt hơn. Bằng cấp có nhưng hơn 1 nắm ở lại thành phố không xin được việc, anh lại về quê. Về quê rồi, cuộc sống vẫn chẳng thể tốt hơn được nên anh quyết định lên lại thành phố. Dù thế nào, anh cũng phải bám trụ lại thành phố chứ không về quê. Bởi ở quê, anh không còn muốn trở về nữa. Nó là sai lầm, là tội lỗi của anh. Nhìn người con gái đứng từ xa rơi nước mắt, lòng anh quặn lại. Nhưng anh chẳng còn sự lựa chọn nào khác cho mình nữa rồi.
Lên thành phố, anh xin đi làm bảo vệ. Anh đành phải chấp nhận công việc này vì không có sự lựa chọn nào khác nữa. Nhưng chẳng ai ngờ được, cái công việc bảo vệ đó lại khiến anh vừa lấy được vợ, lại vừa có được một công việc ổn định.
- Em có thể làm quen với anh được không?
Hoa nói làm anh ngỡ ngàng. Nhìn Hoa, anh không dám mở miệng. Hoa quá đẹp, quá sang trọng, lịch sự. Nhưng con gái mà đã chủ động mở lời thì có nghĩa là họ cảm tình với mình. Mở thêm được mối quan hệ nào tốt cho mối quan hệ ấy. Anh nhận lời.
Những ngày sau đó, Hoa thường xuyên nhắn tin cho anh và chỉ sau 1 tháng quen biết, Hoa đã ngỏ lời rằng Hoa yêu anh. Chỉ trong vòng 1 tháng quen biết nhau cũng đủ để anh biết, gia đình Hoa có điều kiện như thế nào. Và thế là anh đồng ý. Nhưng đúng lúc ấy, người con gái ở quê lại nhắn tin báo cho anh biết rằng cô ấy đã có… Và anh, tuyệt tình từ chối.
Nhìn người con gái đứng từ xa rơi nước mắt, lòng anh quặn lại. (Ảnh minh họa)
Đám cưới của anh và Hoa được tổ chức. Mọi người ở quê xôn xao hết cả nhưng chẳng ai dám nói ra. Biết rõ ràng là anh đã nhưng đó là chuyện riêng của anh nên chẳng ai can thiệp. Họ chỉ thấy tội cho người con gái đó mà thôi. Rồi đúng lúc anh đi đón dâu thì người nhà người con gái đó gọi điện báo với anh rằng người con gái ấy đã… Xin anh đến gặp một lần nhưng anh không đồng ý, anh đồng ý làm sao được khi cả tương lai sự nghiệp của anh đang ở phía trước chứ. Và rồi…
Chiếc váy trắng vấy máu, hình ảnh ấy đập thẳng khi anh đi qua nhà người con gái đó khiến anh có cảm giác rờn rợn. Nhưng anh đã quyết rồi, quên là phải quên bằng hết…
Đêm tân hôn, xong xuôi mọi chuyện, mọi thủ tục thì anh lăn ra ngủ. Nhưng vừa chợp mắt thì hình ảnh ghê rợn đó lại hiện về ám ảnh. màu trắng của chiếc váy, màu đỏ của máu tươi khiến anh không thể nào chợp mắt nổi. Ai cũng thắc mắc chẳng hiểu vì sao anh kết hôn vợ giàu có, công việc tốt, được vợ chiều mà thần sắc lại xấu tệ. Hoa cũng có thắc mắc như mọi người. Muốn đưa anh đi khám thì anh nói anh không sao, do lấy được Hoa vui mừng quá nên mới vậy mà thôi.
Nhìn ga giường trắng tinh bị nhuốm máu đỏ, anh tái mặt, la hét ầm ĩ.
- Em xin lỗi, em đến tháng mà không để ý. Để em đi giặt ngay. – Hoa nhìn anh, lúng túng
Không phải anh không biết Hoa đến tháng. Anh sợ là sợ cái khác kia. Hình ảnh vừa rồi lại khiến anh nhớ đến người con gái đó. Anh sợ…
Hoa nhìn chồng, lo lắng. Không hiểu vì lý do gì mà anh hốt hoảng đến vậy. Mãi cho đến khi…
- Ai đây anh?
- Đây là thầy cúng em ạ! Anh đi xem người ta nói nhà mình phong thủy không tốt nên cần làm lễ.
- Sao anh không nói với em trước.
- Em bận mà, việc này anh lo cũng được.
Hoa vốn tin chồng, yêu chồng nên chuyện này bỏ qua. Nhưng tối đó…
- Sao anh không mặc quần đi ngủ.
- Anh mặc thế này cho nó thoáng.
Hoa càng lúc càng thấy chồng mình lạ. Lạ hơn nữa là cứ ngày Hoa đến tháng, anh lại mời thầy cúng về, lại không mặc quần đi ngủ. Hoa hỏi thì vẫn là câu trả lời cũ. Sự việc lặp đi lặp lại mấy tháng liền không thể không khiến Hoa không nghi ngờ được. Hoa quyết tìm lý do, để rồi…
Nhìn anh lắp bắp khấn vái trong phòng cùng thầy cúng, Hoa chết đứng. Hóa ra, trước khi kết hôn với Hoa, anh đã yêu một người con gái dưới quê. Sau đó anh lên thành phố làm việc thì gặp Hoa. Hoa muốn cưới anh đúng khi cô gái đó báo tin có thai khiến anh quyết định chối bỏ trách nhiệm với cô gái đó. Ngày anh đi đón dâu, cô gái đó đã uống thuốc xảy thai và hình ảnh đó khiến anh bị ám ảnh nên anh mới mời thầy cúng, mới có những biểu hiện lạ. Chuyện anh không chịu mặc quần lại càng đơn giản hơn, là vì anh sợ ngày Hoa đến tháng, không may dính vào quần áo anh khi ngủ chung, như vậy càng khiến anh kinh hãi hơn.
Hoa đẩy cửa vào, anh nhìn Hoa, tái mặt. Hoa đã hứa sẽ không lên phòng cúng, vậy mà Hoa vẫn lên. Nhưng không lên, làm sao Hoa hiểu được tất cả, biết được bí mật ghê người của anh chứ. Anh nhìn Hoa, lắp bắp câu xin lỗi. Còn Hoa, bình thường Hoa thích nhìn anh lắm mà hôm nay, trong Hoa chỉ thấy rộn lên cảm giác khinh bỉ, coi thường, hối hận tột cùng. Hoa lao ra ngoài như muốn trốn chạy cuộc hôn nhân sai lầm này. Bi kịch này, là do ai tạo nên nó đây?
Theo blogtamsu