Vào đến nhà nghỉ, tôi ướt hết người nên đi tắm qua, lúc ra treo quần áo nên chỉ có quấn chiếc khăn tắm. Nhìn em, tôi leo lên giường, em chủ động nằm ôm lấy tôi, hôn tôi rồi cởi bỏ chiếc khăn…
Tôi là Tuấn, tôi sinh ra trong một gia đình bố mẹ làm kinh doanh nên đời sống chưa từng thiếu thốn thứ gì. Tôi thuộc dạng công tử ăn chơi tương đối, tôi quen Lan trong dịp họp của khoa, cô gái này khiến tôi ấn tượng ngay bởi vẻ đẹp xinh xắn và tính cách nhanh nhẹn hoạt bát của em. Lan học dưới tôi 2 khóa, cũng chính lẽ đó mà tôi tiếp cận em khá dễ dàng, nhanh chóng có được số điện thoại và tán tỉnh em. Được chưa đầy 2 tháng em đã đồng ý yêu tôi, nghĩ kể ra em đồng ý hơi nhanh, nhưng tôi cũng thấy khá vui với cái gật đầu từ em.
Vì em trong sáng, hồn nhiên nên dù có tình trường khá sành sỏi nhưng tôi dành tình yêu cho em nhẹ nhàng chứ không như những người con gái tôi từng quen trước kia. Tôi chỉ đưa em đi ăn, đi xem phim, đi dạo chơi, trao em những cái nắm tay, cái ôm rồi nụ hôn chứ chưa đòi hỏi ở em “chuyện đó”. Cho đến gần 1 năm sau, hôm đó đúng lúc chúng tôi đang đi chơi thì trời bão nên đành vào nhà nghỉ trú tạm.
Vào đến nhà nghỉ, tôi ướt hết người nên đi tắm qua, lúc ra treo quần áo nên chỉ có quấn chiếc khăn tắm. Nhìn em, tôi leo lên giường, em chủ động nằm ôm lấy tôi, hôn tôi rồi cởi bỏ chiếc khăn trên người tôi. Em sờ người khiến tôi nhột, giật mình tôi đẩy em ra. Chưa bao giờ tôi nghĩ em lại có thể lẳng lơ đến vậy. Nhìn cái cách em hôn tôi và cộng với hành động đó của em, tôi nghĩ em hẳn đã ăn nằm với ai đó trước đây rồi. Tôi hậm hực nói với em trước khi rời khỏi: “Tôi không nghĩ em lại sành sỏi đến vậy, chắc cho được tôi sớm thế thì tôi cũng ăn của thừa của thằng khác thôi”. Tôi bỏ ra khỏi đó, mặc kệ em một mình giữa đêm trong nhà nghỉ đó 1 mình, tôi về nhà cảm thấy tiếc công tán tỉnh phải một đứa con gái không ra gì, từ đó tôi không hề có bất kì một liên lạc nào với em nữa, tôi cũng không gặp lại em ở trường và cũng không quan tâm gì đến em cả, em biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời tôi như thế.
Hai năm sau, tôi gặp lại em đang sánh bước cùng cậu bạn thân của tôi từ nước ngoài trở về. Nhìn thấy tôi em cúi mặt còn gương mặt tôi cũng cứng đơ không biết chuyện thế nào. Hỏi ra mới biết bạn tôi gặp em vào 2 năm trước. Sau cái ngày tôi bỏ em lại đó, em đã quyết định ra nước ngoài theo học bổng của trường.
Tôi hối hận vì đánh mất một người con gái yêu thương mình chân thành. (Ảnh minh họa)
Cậu bạn cũ chia sẻ với tôi rất nhiều về em, em tốt ra sao , ngoan hiền thế nào. Những điều cậu ấy chia sẻ càng khiến tôi khó chịu, đột nhiên cậu ấy hỏi tôi:
– Mày từng nhận được sự trong trắng của một cô gái nào chưa?
– Tao chưa, tình trường đủ mà chưa có đứa nào còn nguyên tem chưa bóc khi đến với tao cả.
– Mày biết không, tao chưa bao giờ cần một người con gái còn trong trắng. Tao sống ở phương tây nên cũng yêu theo kiểu phương tây nhiều. Nhưng rồi được Lan trao cho sự trong trắng của mình, tao càng cảm thấy một người phụ nữ như cô ấy thật đáng trân trọng.
– Lan còn trong trắng ư?
– Ừ, Cô ấy kể với tao rằng trước kia từng có ý định trao cho một người đàn ông cô ấy yêu trước khi quyết định ra nước ngoài du học. Nhưng rồi hai người chia tay nên cô ấy vẫn chưa làm điều đó.
Tôi lặng mình trước câu nói của cậu bạn, phải chăng cuộc đời quá trớ trêu khi ép tôi chứng kiến người con gái tôi từng ruồng rẫy lại là một cô gái còn trinh nguyên, một cô gái tốt bụng và dành tình yêu chân thành cho tôi đến vậy. Giờ biết được sự thật thì cũng đã quá muộn đối với tôi, cô ấy sắp trở thành vợ của bạn thân tôi. Tôi nên làm gì đây? Khi mà tôi đang cảm thấy luyến tiếc cô ấy kinh khủng.
Theo PNVN