Em của ngày anh chưa bước đến đã ngây ngô nghĩ rằng tình yêu có là gì đâu mà có thể làm cho con người ta sống dở, chết dở được cơ chứ. Em của ngày chưa yêu anh say đắm….
Ngày ấy, em đã dặn lòng, ngoại trừ gia đình mình ra sẽ không đặt bất cứ ai vào sâu trong đáy mắt, sẽ không vì một người dưng nào mà để tâm rung động, yếu đuối để rồi sau cùng lại nhận đầy những thương tổn về mình.
Em của ngày anh chưa bước đến đã ngây ngô nghĩ rằng tình yêu có là gì đâu mà có thể làm cho con người ta sống dở, chết dở được cơ chứ.
Em của ngày chưa yêu anh say đắm đã nghĩ rằng sẽ không một ai có thể thay thế được vị trí của những người thân yêu trong lòng em.
Em của ngày đó đâu có ngờ rằng sẽ có ngày trái tim lại tan nát chỉ bởi một người xa lạ đâu anh.
Vậy đấy, và những điều không ngờ ấy, lại đến với em vào một ngày bầu trời xanh thẳm, gió nhè nhẹ. Anh nhẹ nhàng bước vào trái tim em bằng những gì êm dịu nhất.
Em cười nhiều hơn vào mỗi ngày, hạnh phúc vì yêu thương và được yêu thương. Em cũng biết khóc, biết đau lòng vì một người dưng là anh khi anh làm em buồn hay làm em tổn thương. Nhưng hơn hết em đã biết một điều rằng: hóa ra ta lại có thể yêu thương một người dưng nhiều đến vậy, yêu như thể đó chính là một phần sinh mệnh của mình anh ạ.
Nhưng bỗng một ngày anh nói rằng: anh phải đi xa em một thời gian, em có thể chờ đợi anh được không? Em chỉ thấy không gian sao yên ắng quá, trước mắt em là một bầu trời xám ngắt, em đã cố đặt tay lên tim và ngăn cho hai dòng nước mắt không chảy dài trên gò má. Và chúng mình đã xa nhau như vậy đấy, không hứa hẹn, không ràng buộc, chỉ riêng em biết rằng những ngày xa anh bầu trời trong mắt em đã không còn màu xanh thẳm nữa, nỗi đau tuy không thể nhìn thấy được nhưng lại đang rỉ máu từng ngày trong trái tim em. Những cuộc gọi thưa dần theo ngày tháng, những tin nhắn gửi đi không còn vội vã hồi âm, và cuối cùng ngày đó đã đến, ngày em nhận được email với dòng chữ: "Giữa những đam mê mà anh theo đuổi và em, anh chỉ có thể nói xin lỗi em. Em phải thật hạnh phúc nhé!".
Thời gian dù có lặng lẽ trôi qua, anh mãi mãi vẫn là một vết sẹo trong trái tim em. Cảm ơn anh đã cho em hiểu rằng: có thể vào một ngày mưa, một ngày nắng, hay một ngày bầu trời âm u nào đó, người ta cũng sẽ dễ dàng đau lòng vì một người dưng và nỗi đau đó là rất thật anh ạ. Và em cũng tin rằng: một ngày rất gần trong tương lai con tim em rồi sẽ vui trở lại, sẽ đập thổn thức vì một người xa lạ nào đó xuất hiện. Người xa lạ đó sẽ trở thành người thân trong gia đình em, yêu thương, bao bọc và che chở cho em như cách người thân trong gia đình vẫn làm và hơn hết sẽ không bỏ em lại một mình nữa.
Gió mùa