Yêu đơn phương người yêu cũ, cảm giác như bạn đang đi chân trần vào ngõ cụt, mà con ngõ ấy thì toàn sỏi đá. Chân đau đến rướm máu, mà bản thân lại không tìm được lối ra.
Cách duy nhất để kết thúc một mối tình đơn phương là tỏ tình. Còn cách duy nhất để ngừng yêu đơn phương người yêu cũ, chính là lãng quên.
Nghĩa là ngày xưa đó, tình yêu đó, nỗi buồn đó phải gấp nhỏ lại, cất kín đi và đừng bao giờ tự mình tìm lại nữa.
Nghĩa là bình thản để đối diện với những điều dễ mủi lòng và gợi nhắc đến ngày xưa. Nghĩa là vương vấn ít thôi vì ngày tháng còn dài chưa biết ai sẽ đợi ai ở đoạn đường phía trước. Nghĩa là những thứ đã qua cứ bình yên để nó theo thời gian mà trôi mất.
Yêu một người không yêu mình nữa thực ra cũng chỉ là một dạng cố chấp đến đau lòng mà thôi.
Đã từng yêu, đã từng chia tay, và rồi là bạn bè một thời gian dài trong cuộc đời của nhau.. Hình bóng anh ngày xưa mờ nhạt, nhưng sao bây giờ cả thế giới nhòe đi, để anh ngày càng rõ nét trong tâm trí của em.. Em biết rằng, em lại yêu anh, một lần nữa, nhưng bây giờ là em yêu đơn phương người yêu cũ, nghe xót xa quá phải không anh…
Chúng ta cứ như hai kẻ đứng hai bên lề cuộc sống của nhau, ở giữa bị chắn ngang bởi dòng chảy của trách nhiệm, anh nhìn em và em nhìn anh, cứ lặng lẽ dõi theo nhau qua bao nhiêu năm cuộc đời như một thói quen không thể bỏ.. Và mỗi lần em muốn bước qua cái khoảng cách ấy để tiến về phía anh, mỗi bước chân của em lại đau nhói, vì trong thâm tâm em biết đó là sai lầm…
Tuổi xuân con gái của mấy cái bảy năm hả anh? Nhưng anh có người con gái ở bên cạnh anh bảy năm rồi, còn em, cô gái mà có lẽ đã biến mắt khỏi tâm trí của anh từ rất lâu rất lâu, có lẽ anh còn chẳng nhớ nổi tên của em, nhớ nổi giọng nói của em, nụ cười của em nữa mà.
Em. Kẻ đang yêu đơn phương người yêu cũ, mối tình đầu đang gào thét trong đêm thâu chỉ mong anh đáp lại. Nhưng đêm thì cứ đen, mưa thì cứ giơi còn tiếng thét của con tim, đau đớn day dứt của vết thương ngày xưa nó lại túa lệ máu ra.
Bạn có biết cảm giác đi chân trần vào một con ngõ, biết chắc là ngõ cụt, biết chắc con đường sỏi đá đau chân nhưng bạn vẫn loanh quanh trong đó không thể thoát ra? Ấy là cảm giác khi yêu đơn người người cũ…
Nó vẫn mang đầy đủ mọi cung bậc cảm xúc như bất kỳ tình yêu nào nhưng nó đau hơn, vì bạn là người-đã-từng-bên-họ. Cảm giác “đã từng” ấy bóp nghẹt trái tim bạn và khiến nó khô héo từng ngày. “Đã từng” nó đáng sợ hơn “chưa từng” rất nhiều, vì nó có kỷ niệm, có thói quen, có cả những vết thương chưa một lần liền sẹo.
Cảm giác yêu đơn phương người yêu cũ thật tệ. Nhớ nhưng không được nói ra, ghen mà chỉ được giữ lại trong lòng. Chôn vùi mọi thứ tình cảm trong lòng chỉ để cười với nhau như một người bạn rồi lại bước qua nhau. Làm sao em có thể quên anh khi những mảng kí ức cứ hiện ra trong đầu em như mới hôm qua vậy. Khi mà ngày chia tay lí do đưa ra chỉ như một sự chấp nhận.
Chia tay là hết. Chẳng cần biết trong quá khứ đã có những ký ức gì với nhau. Chia tay là xong. Chẳng cần biết đã từng yêu hết lòng và tin hết sức. Chia tay là thôi. Chẳng cần biết giờ phải làm gì với ngần ấy nhớ thương, phải làm sao để thản nhiên xem nhau như người lạ.
Ngày đó em đàng hoàng gọi anh là người yêu, ngày nay, em âm thầm gọi anh là người cũ.
Đôi bàn tay đang nắm chặt, rồi có một người xuất hiện, bỗng dưng em thành kẻ thứ 3. Tình yêu cũng chỉ là cảm xúc, cảm xúc từ trái tim, đâu thể nào gượng ép, cưỡng cầu cũng không hạnh phúc phải không anh.
Thế nhưng, trong tình yêu làm gì còn nói đến lý trí anh à. Hạnh phúc đôi ta đỗ vỡ, duyên nợ chấm hết, em ra đi nhường chỗ cho một người mới được bên anh.
Nhưng anh à, chẳng bao giờ trái tim em chịu nghe lời. Bao nhiêu kí ức trong anh luôn trở về mỗi khi em muốn bắt đầu một tình yêu khác. Giờ đây, trong tình yêu này, em là một kẻ đơn phương, lạc lối. Em đơn phương người đã từng rất yêu em.
Ngọc Lãm (T/H)