Thứ Tư, 7 tháng 6, 2017

10 năm rồi tôi chưa được tận hưởng cảm giác có một gia đình

Biết là không tốt nhưng nhiều khi tôi ước được sinh ra trong gia đình khác, có một ông bố khác.

Tôi sinh ra trong sự yêu thương của cha mẹ và ông bà hai bên, có thể nói tôi là đứa trẻ may mắn khi còn bé. Thế nhưng khi lớn lên, dần dần nhận thức được nhiều hơn về cuộc sống thì gia đình hạnh phúc của tôi lại tan vỡ. Bố tôi đã có người đàn bà khác, bỏ lại mẹ con tôi và đứa em còn rất bé để bắt đầu những chuyến đi biền biệt cả tháng, cả năm trời.

Bố tôi là một người thông minh, tài hoa nhưng người đời thường nói "Chữ tài gắn với chữ tai một vần". Bố tôi không chịu học hành đến nới đến chốn, chẳng thể tìm được một công việc ổn định. Tôi luôn cố gắng động viên ông tìm công việc làm thuê nhưng bố chỉ làm dăm bữa nửa tháng rồi lại bỏ. Mỗi khi bố về nhà, thay vì cảnh êm ấm hạnh phúc, tôi lại phải chứng kiến cảnh bố mẹ cãi vã, gây gổ.

10 năm rồi tôi chưa được tận hưởng cảm giác có một gia đình

Ảnh minh họa.

Đã gần 10 năm rồi, tôi chưa bao giờ được tận hưởng cảm giác của một gia đình chứ chưa dám nói đến gia đình hạnh phúc. Biết là không tốt nhưng nhiều khi tôi thầm khóc, mong ước mình được sinh ra trong một gia đình khác, có một ông bố khác. Tôi vẫn rất thương bố vì biết bố cũng khổ tâm nhiều lắm. Tôi biết hoàn cảnh của mình còn may mắn hơn nhiều người khác, thế nhưng với tôi đó là một nỗi buồn đã khắc sâu trong tim từ ngày còn nhỏ. Nhiều lúc, tôi chỉ muốn tâm sự với các bạn nhưng lại không thể. Không phải vì ngại mà là vì trong mắt các bạn, tôi luôn là một người có gia đình hạnh phúc, khá giả, cũng chính điều đó đã khiến tôi tự tạo cho mình vỏ bọc như thế để sống qua ngày.

Rồi tôi cũng đỗ đại học, được học ở một ngôi trường danh tiếng. Tôi đi học xa nhà nên cũng hiếm khi gọi điện hỏi thăm bố. Thế nhưng gần đây bố có đến gặp tôi, trông bố gầy và hom hem, bố nói đang tìm kiếm một công việc vì chỗ làm cũ lương thấp, không ổn định. Tôi thương bố lắm, muốn giúp bố nhưng lại chẳng biết làm gì vì bây giờ kiếm việc rất khó, bố tôi đã ngoài 40 tuổi.

Lúc bố về, tôi có đưa ít tiền nhưng bố không nhận và cố kìm nén giọt nước mắt, vội ra về. Tôi không bao giờ có thể quên hình ảnh đó. Những người khác, họ mong bố họ được lên chức trưởng phòng, giám đốc, còn tôi chỉ mong bố tìm được một công việc ổn định nhưng sao thật khó.

Theo Ngôi Sao

Related Posts:

  • Tôi đã đánh mất em trong một lần say xỉnHôm uống say, tôi lại tức vì em không chịu gặp nên nói: "Sau này anh mà gọi điện thoại cho em nữa thì anh không làm người”. Từ đó em chặn mọi liên lạc của tôi.   Ảnh minh hoạ Tôi 34 tuổi, lấy vợ năm 28 tuổi, ly dị… Read More
  • Tôi như con tàu mất lái khi biết em quay về với tình cũMới đây, hai đứa còn hẹn cưới nhau, em rất vui, giờ lại như vậy. Tôi không biết nên tin vào tình yêu như thế nào nữa…   Ảnh minh hoạ Tôi 27 tuổi, đang sinh sống và làm việc tại nước ngoài. Tôi và em quen nhau trên cùng… Read More
  • Nếu không còn yêu nhauVợ chồng em đã từng yêu nhau nhiều như thế, đã hạnh phúc nhiều như thế, đã hẹn thề bao lời yêu thương. Em nói em không quên, và em biết có lẽ chồng em còn nhớ. Chỉ là em vẫn hoang mang không hiểu tại sao mọi sự lại đến nông n… Read More
  • Em gái họ nhất định không tha thứ cho lỗi lầm tôi gây raSau hôm đó tôi nhắn tin xin lỗi em rất nhiều, đi làm về không dám về thẳng nhà mà cứ đi lang thang, chầm chậm, từ chỗ này qua chỗ khác để ít đối mặt với người thân.   ảnh minh họa Tôi là người đã viết bài: "Tôi từng mu… Read More
  • Có nên nhắm mắt kiếm đại một người chồng để làm điểm tựaTuổi đã lớn nên tôi muốn có một đứa con nhưng suy nghĩ rất nhiều, vì nếu có con mà không lo cho con được cuộc sống đầy đủ, con không có cha cũng tội.   ảnh minh họa Tôi 32 tuổi, ở tuổi này lẽ ra đã có một gia đình nhỏ … Read More