Ở nhà cô nấu ăn vụng lắm. Bữa mặn bữa nhạt. Cắm nồi cơm khong xong. Chẳng phải bố mẹ chiều cô đâu. Mà H em gái cô nấu ăn rất ngon. Nó hay mầy mò các mon ăn. Nên cô ỷ lại. Nhớ có lần cô xin bố tiền mua đôi bốt cô thích
– Mấy trăm
– tầm 4 trăm bố ạ
– Ừ. Tiền thì đây. Nhưng bố có điều kiện
– gì bố?
– Bố đưa tiền. Mày cầm ra chợ. Mua con vịt về. Tự cắt tiết, tự thịt, luộc chặt xong xuôi thì có tiền mua
Cô tức phát khóc. Biết thừa cô không làm được. Bố không cho thì nói luôn. Còn bày đặt làm khó cô. Cô bỏ vào phòng nằm khóc. Lần AT về mẹ còn kể chuyện này cho AT nghe. Anh cười. Vào phòng nói cô
– sao không thấy kể chuyện này cho anh nghe
– Kê gì mà kể. Anh xác định đi. Cưới e về không có cơm ăn đâu. Em khiong biết làm gì đâu
– không biết thì học. Tí anh đèo đi mua vịt. Về anh chỉ làm
AT đèo cô đi thật. Về chỉ cô cắt tiết. Bắt tự tay làm. Chỉ cách vặt lông, luộc vịt
————–
Đấy. Vì cô không biết làm gì. Nên cô sợ về ra mắt bố mẹ AT. Ngồi trên xe cô bồn chồn không yên. AT như hiểu cô. Nắm chặt tay cô
– Đừng lo. Không có gì đâu m
– Em không biết làm gì. Sợ về làm cơm không được
– Có anh phụ mà. Lo gì
– anh về nhà anh. Anh phụ em. Bố mẹ mắng thì sao. Em nghe nhiều nhà mẹ không cho cin trai phụ bạn gái hay vợ đâu
– Mẹ anh không thế đâu. Yên tâm
– Chả biết nữa. Em lo chết đi được
– Thôi. Em ngủ tí đi cho đỡ lo. Nha
Cô cố gắng nhắm mắt lại cho đỡ lo. Trong lòng nửa mừng nửa lo
Trái ngược hoàn toàn với mọi lo lắng của cô. Về đến nhà mẹ AT đã nấu nướng xong xuôi hết rồi. Cô về chỉ việ rửa chân tay mặt mũi ăn cơm. Đây là lần đầu cô gặp bố AT. Mẹ AT vẫn giữ nét hiền hậu như lần đầu cô gặp bà. Cô không dám sai vặt aT trước mặt bố mẹ AT như trên nhà cô. Nhưng mẹ anh rất tâm lý. Bà nói AT phụ cô rửa rau, dọn cơm. Cũng giống bố mẹ cô, bố mẹ AT không phản đối chuyện tình cảm của 2 người. Nói chung mọi việ thuận lợi cả
————–
Mẹ bắt đầu phân tích cho cô
– Mẹ không phản đối chuyện 2 đứa. Nhưng con phải suy nghĩ. Quê thì xa. Công ăn việ làm chưa đâu vào đâu. Nhà cửa không có
– Thì cứ từ từ mẹ. Con đang tìm hiểu mà. Yêu chứ chắc gì đã cưới
– Mẹ cứ rút kinh nghiệm từ mẹ mà ra. Bố con quê cũng ở Hà nam. Mẹ trên này. Lấy chồng xa. Chả được nhờ vả gì. Một chốn bốn quê
– con đã bảo chắc gì đã cưới mà. Mẹ đừng lo
– thế là thế nào?
– Thì cứ yêu thế. Chưa biết thế nào
– Mẹ thì k nặng giàu nghèo. nhưng ít ra phải có cái gì làm nền tảng. Mà xem xem 2 đứa có hợp tuổi không. Nhiều khi không hợp tuổi cưới về phá nhau. Chẳng làm ăn đuoqcj gì đâu.
Cô vâng dạ nhưng bắt đầu suy nghĩ. Nếu cưới thì ở đâu. Ở rể thì không được rồi vì bố cô cứ rượu vào là chửi k chừa ai. Ghằng đàn ông chịu làm sao đc. Đi thuê nhà thì tiền đâu. Còn con cái sau này nữa. AT làm lương tầm 10 triệu. Nhưng chạy suốt ngày. Từ 8h sáng đến 12-1h đêm. Cô thì chưa chạy được vào nhà nước. Có vào thì chắc cũng chưa đến 5trieu. Cô lại rơi vào cảm giác mông lung quá. Yêu thù yêu thật. Liệu cưới nhau về có hạnh phúc không. Con cái, không có tiền. Yêu nhau mấy mà cứ vặc nhau rồi cũng trục trặc. Cô không cho phép mình tàn nhẫn với những đứa con của mình
Cô đến nói chuyện với đứa bạn làm cùng phòng. Nó bằng tuổi cô. Cungz xin vào làm lấy kinh nghiệm và chờ cơ hội như cô. Nó đã từng gặp AT
– cậu đừng nghĩ nhiều. Tớ thấy AT tốt m
– tốt là 1 chuyện. Cuộc sống là 1 chuyện. Tớ thấy mẹ tớ nói có lý
– Nhiều khi nó là duyên phận đấy. Nhân tính không bằng trời tính. Hay cậu đi xem bói không.
– xem ở đâu? Tớ chưa xem bao giờ? Chuẩn không
– Xem tướng. Không phải xem bói vớ vẩn k? Đi thì cuối tuần tớ đưa đi.
Cuối tuần X đưa cô đi xem. Một ông già nhà ở Nguyễn Lương Bằng. Cô với X ngồi xếp hàng mãi mới tới lượt. Vào trong phòng. Cô thấy phòng ông ta toàn sách chữ tàu. Ông nói cô ngồi cạnh ông. Tay ông cứ mân mê tay cô. Cô định giật ra. Nhưng nghĩ chắc ô g ta đang xem gì đấy
– Cháu muốn hỏi gì nào
– cháu muốn xem tình duyên ak
– cháu với người yêu sinh năm bnhieu?
– Cháu … và bạn cháu….
Ông mở sách xem một hồi
– 2 tuổi này hợp nhau này. Cái con mèo với con rắn. Nó không rời nhau được đâu. Con mèo muón chạy lại bị con rắn cuốn lại. Cón rắn muốn chạy lại bị con mèo kéo lại. Hay cãi nhau này. Nhưng k bỏ được nhau đâu
– Liệu có lấy nhau không ôn
– Cái này thì ông không biết. Kéo thế. Nhưng còn do bản thân 2 đứa nữa. Không bỏ nhau không có nghĩa là lấy nhau. Hiểu ý ông chứ
Cô nghĩ. Thế không lấy nhau thì cặp bồ vớ vẩn à. Suýt thì cô phì cười với cái suy nghĩ của mình. Đúng là cô với AT hay cãi nhau. Nhưng k thoát khỏi 3 ngày là làm huề ngay
– cháu sinh lúc mấy giờ
– dạ lúc….
– Số cháu phải nuôi chồng ăn học khoảng 2 năm. Sau đấy sẽ ổn
– Nuôi 2 năm ý ak?
– Ừ. Sau sẽ có 5 đứa con
– Gì mà đẻ lắm thế ông? Đẻ thế nuôi làm sao được ạ
– có 5 đứa. Nhưng có cả xẩy, bỏ, cả đẻ ý. Đứa đầu con trai đấy. Nên cẩn thận đừng bỏ đấy nhé
– Vâng
– ông không thể xem tận nơi được. Nhưng về tự xem nhé. Ở vùng kín mà có nốt ruồi là sinh con quý tử. Mà hợp chuyện quan hệ vợ chồng lắm
Ông nói câu này xong. Cô phì cười luôn. Chắc không phải mình cô phản ứng thế nên ông k tỏ thái độ gì lại cả.
– Thế tại sao hôm nay đến xem
Cô kể cho ông nghe về những suy nghĩ, lo lắng bấy lâu nay của cô
– Cái này không phải ông xem đâu nhé. Mà nói trên kinh nghiệm của người lớn tuổi. Lấy anh này hay không là cháu quyết định. Nhiều khi con người ta không biết trước hết được điều gì đâu. Cốt là cháu tôn trọng chồng. Anh ta cũng phải hơn cháu về tầm nhìn, hiểu biết. Chứ vợ mà hơn cơ chồng là dễ thất bại. Mình là phụ nữ phải mang đúng tính chất của người phụ nữ, người mẹ. Hiểu ý ông không? Cứ về suy nghĩ nhé. H thì đứng lên. Đi lại bình thường ông xem nào
Cô đứng lên. Đi từ ghế ra cửa. Rồi quay lại
– Cháu có dáng lãnh đạo đấy. Bé người nhưng bước chân rất nhanh và tự tin. Cháu luôn làm chủ được bản thân. Con người này rất nhạy bén trong mọi vấn đề
Cái này thì chả cần ông phải nói tôi cũng biết. Chỉ có cái “dáng lãnh đạo” thì cô không chắc
Về nhà cô kể cho AT nghe. Về nuôi chồng ăn học 2 năm. Có 5 đứa con. Còn lại cô không kể
– sao tự nhiên em đi xem
– Mẹ nói đi xem xem 2 đứa hợp tuổi k
– xem xét gì. Nếu k hợp em bỏ anh
– Ừ. Nếu không hợp thì buông. Chứ lấy nhau về khổ thì lấy làm gì
– Sao em ác thế. Em không yêu anh à?
– Thế xem không hợp. Vẫn cố lấy nhau còn ác hơn đấy. Đừng hỏi em có yêu anh hay không. Từng ấy thời gian và mọi thứ. Còn hỏi vớ vẩn
– Thế ông ý bảo hợp không
– Hợp
– Em mê tín vừa chứ. K hợp cũng phải cưới. K nhớ lời anh nói
Cô không muốn làm AT buồn nên không đôi co với anh. Nếu thực sự không hợp. Chắc cô chia tay AT thật luôn. Cô cũng lên mạng seach về tuổi vợ chồng. Ơn giời là cũng hợp. Cô nói lại với mẹ. Mẹ không không nói gì
Mẹ không nói gì không có nghĩa mẹ cho qua. Mẹ đi xem thêm mấy chỗ. Chỗ nào cũng nói hợp nên từ đấy mẹ mới không cản nữa
——————–
AT đi làm. Hôm nào đi làm về tầm 8-9h tối là qua nhà cô. Dặn phần cơm anh. Về ăn cơm là ngủ ở nhà cô luôn. Có đêm cô đang ngủ giật bắn mình vì thấy có bàn tay luồn ôm vào ngực cô. Cô vùng dậy. Là AT
– Anh điên à. Sang phòng anh ngay
– Thôi. Cho anh ôm tí thôi.
– Không. Sang ngay. Bố hay mẹ mà đi vệ sinh. Phát hiện anh ở đây chết chắc luôn
– Em nằm im đi. Nói to bố mẹ nghe thấy đấy
Theo Afamily