Tôi cứ nghĩ mình đã có được một người đàn ông đẹp, một gia đình thật sự hạnh phúc theo đúng nghĩa của nó cho đến ngày tất cả mọi chuyện đều bị lừa dối.
Tôi sinh ra ở thành phố, trước nay cũng là cô gái ưu nhìn nên được nhiều chàng trai để ý. Trong số đó thì có anh. Anh thật sự rất ga lăng và lịch lãm.
Tôi quen với anh trong một lần đi sinh nhật bạn. Từ lần đó tôi và anh thường xuyên nói chuyện với nhau nhiều hơn. Mọi thứ đều khá ổn định, tình cảm cũng nhẹ nhàng tiến tới như thế. Cho đến cái ngày mà tôi với anh tổ chức hôn lễ.
Yêu nhau mới được gần nửa năm đã quyết định kết hôn. Thật tình thì việc này cũng tương đối nhanh chóng. Nhưng anh nói bố mẹ anh giục nhiều. với cả hai đứa cũng không phải còn quá trẻ, đều đã đầu 30 rồi, đặc biệt với cô gái như tôi thì càng không trẻ. Nghe lời anh chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới. Mọi chuyện diễn ra khá êm đẹp, đám cưới lộng lẫy trang hoàng được diễn ra khiến tôi vô cùng hạnh phúc.
Sau đó, đêm tân hôn của tôi anh đã khiến tôi vô cùng bất ngờ. Trong cái lúc ấy, tôi đang bất ngờ vì vừa vào phòng tân hôn đã thấy chồng đợi mình sẵn, phòng tân hôn vô cùng ấm áp càng khiến tôi tự hào khi đã cưới được một chàng trai như chồng mình. Thế nhưng nụ hôn mới bắt đầu tôi đã bị anh che mắt lại. Trong cái lúc lúng túng ấy thì tôi đang định bỏ ra thì anh nói: “Anh muốn như thế tạo bất ngờ cho em”.
Cứ thế tôi nghe lời anh, lần thứ 2, thứ 3 và cả những lần sau đó. Có lần tôi đề nghị anh cho tháo bịt mắt ra thì anh hờn dỗi:
– Vợ mà cứ thế là anh không ngủ với vợ nữa đâu đấy, anh giận thật ấy.
– Nhưng mà, anh cứ thế cũng được à?
– Được chứ sao không?
(Ảnh minh họa)
Tôi nghi ngờ, thấy giọng hơi khác với giọng anh 1 chút. Nhưng rồi cái suy nghĩ ấy cũng nhanh chóng tan biến khi anh hôn tôi. Cứ như thế, mọi chuyện diễn ra đến tận gần 2 năm trời. Chắc mọi người đều thắc mắc sao tôi có thể chịu đựng được lâu đến vậy. Nhưng chỉ có người trong cuộc mới có thể hiểu được mà thôi. Tại sao lại không chịu đựng được cơ chứ. Tôi yêu người đàn ông đó cơ mà, tôi tin tưởng anh đến không thể nào tin nổi. Ngay cả bản thân nhiều khi tôi còn chẳng tin nổi chính mình. Thế nhưng niềm tin ở nơi chồng thì tôi lại đặt vào đó cả một niềm tin vô hạn.
Mọi chuyện diễn ra đến tận gần 2 năm, vì thế cũng bắt đầu có những chuyện tôi cảm thấy tò mò. 2 năm là chịu đựng đã quá sức của tôi rồi, đêm nào gần gũi anh cũng đề nghị tôi bịt mắt bằng được khiến tôi không thể nào mà không tò mò.
Cuối cùng thì mọi chuyện cũng bại lộ chỉ vì tôi phát hiện ra bí mật mà anh giấu suốt thời gian qua. Hôm đó, trong cái lúc gần gũi tôi đã cố gắng để nhìn mặt anh. Thật sự, tôi đã cảm thấy mình chịu đựng quá lâu. Tôi tò mò về gương mặt của chồng mình khi gần gũi mình sẽ như thế nào.
Bình thường ngoan ngoãn nghe lời là vậy. Nhưng lần này thì không, tôi đã nhanh chóng cầm khăn bịt mắt, trong cái lúc đang cao trào tôi lén lút kéo chiếc khăn ấy ra khỏi để rồi sốc nặng trước cảnh tượng mình được chứng kiến trước mắt. Người đàn ông đang ngủ với tôi lại không phải chồng tôi, tôi hét toáng lên, đẩy anh ta ra xa mình rồi vơ vội quần áo chạy đi gọi thất thanh tên chồng.
Anh chạy đến, không ôm lấy tôi mà chỉ nhìn tôi như chôn chân tại đó. Bần thần 1 lúc, anh bảo gã đàn ông lạ ra ngoài. Anh quỳ xuống dưới chân tôi rồi cất tiếng:
– Anh xin lỗi.
– Chuyện này là sao hả anh? Anh nói cho em biết đi rốt cuộc chuyện này là thế nào?
– Anh thật sự có lỗi với em, anh không có thích con gái, anh bị gay, chỉ vì anh… bố mẹ anh ép quá nên anh đành phải làm vậy.
– Vậy suốt thời gian qua người ngủ với em là người đàn ông đó ư?
– Anh,… anh có lỗi với em.
Mặc anh quỳ đó, tôi mặc lại quần áo rồi ra khỏi nhà giữa đêm. Giờ lang thang vô định, sáng hôm sau về nhà khi anh đã đi làm để không tiếp xúc với anh. Thật sự, tôi thấy mình bế tắc lắm. Chồng tôi vốn điển trai, tài giỏi mà lại gay thế này. Tôi thật sự không biết mình phải làm gì tiếp theo nữa.
Song Ngư/Theo thể thao xã hội