Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

Người mà suốt đời này em thương hơn một chữ thương…

Có lẽ đau hơn một chút thì đó mới gọi là thanh xuân, có lẽ vì quá yêu nên chẳng thể chạm đến được, có lẽ vì thương nên chấp nhận mọi sự dằng xé, tổn thương.

Nhật kí, ngày… tháng… năm…

Ai mang nắng hạ của em đi mất?

Có lẽ chúng ta đã và đang trải qua những tháng ngày tồi tệ nhất của cuộc đời phải không anh? Những ngày em chỉ có thể ngước nhìn lên trần nhà nghĩ về anh thôi cũng làm tim em như chết lặng, đau đến tột cùng. Điều duy nhất em có thể làm cho anh ngay lúc này là nên tránh xa anh ra, nhường cho anh một con đường, một lối thoát, một tương lai tươi đẹp.

Nhưng yêu mà, đâu cần phải có lí do, người ta chỉ biết là tim mình đang yêu một người và luôn dành cho họ tất cả những gì tốt đẹp nhất. Đó là cả một trời thương yêu, là những gì bình yên và tốt đẹp nhất mà em có thể dành tặng cho anh – người mà suốt đời này em thương hơn một chữ "thương".

Chúng ta đã quá khó để tìm được nhau, thế sao chúng ta lại buông tay nhau? Trên thế giới có hơn bảy tỉ người, chúng ta đã may mắn tìm được nhau giữa biển người vô biên đó, và chúng ta cũng lạc mất nhau giữa thành phố một chiều hạ.

Anh biết không, khi đem tim mình yêu anh, em đã biết sẽ có một ngày nào đó, em sẽ phải là người ra đi, nhường lại vị trí của mình cho một người xa lạ nào đó, người ta có thể không yêu anh bằng em nhưng họ thích hợp hơn em. Sự ra đi của em không vì điều gì cả, đơn giản là vì em yêu anh và em sẵn sàng nhận lấy tổn thương vì anh. Khi yêu người ta có hai loại, một là chọn lí trí, hai là chọn nghe theo tim mình. Và với em, em chọn sự lựa chọn thứ hai, chọn yêu anh, dù điều đó chưa một lần nào đúng.

Người mà suốt đời này em thương hơn một chữ thương...

Em thương anh qua những nỗi vất vả của anh, qua những khó khăn của cuộc sống nhưng anh vẫn dành cho em những khoảng không riêng tư nhất. Thương anh những đêm cùng em thức chuyện trò đến sáng, thương anh vì anh đã dành cho em những điều tốt đẹp, những lời an ủi động viên sâu sắc nhất để em biết khi yếu đuối vẫn còn có anh vỗ về, sẻ chia.

Nhưng yêu xa mà, nhiều khi cô đơn vây kín đến phát khóc cũng chỉ biết tự mình an ủi chính mình. Những lúc như vậy em chỉ biết tự nhủ với lòng mình rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi, rồi một ngày bình yên hạnh phúc sẽ lại về bên ta. Rồi nhiều lúc vấp ngã chỉ ước một điều rằng có thể ôm lấy anh lúc này thì mọi giông bão sẽ tự dưng tan biến đi. Nhiều lúc muốn lắm, chạnh lòng lắm..

Yêu xa là khi cả hai cùng cố gắng, hạnh phúc của họ chỉ vỏn vẹn những điều nhỏ nhoi qua chiếc điện thoại. Nhưng tình yêu của họ rất lớn, vượt cả hàng ngàn con sóng biển, hàng ngàn nỗi đau và hàng ngàn nỗi vất vả. Tất cả chỉ vì yêu, vì yêu nên họ có thể chấp nhận mọi sự hi sinh, tổn thương.

Người mà suốt đời này em thương hơn một chữ thương...

Cáiước mơ cùng anh đi hết chặng đường còn lại có lẽ chẳng thể nào thực hiện được nữa. Bởi vì vị trí của em đã không còn thích hợp với anh. Dù em biết anh cũng buồn, anh cũng gục ngã nhưng anh ơi hãy nghe theo lí trí, sẽ có người xứng đáng với tình yêu của anh hơn em, người ta sẽ cùng anh vượt qua những năm tháng hạnh phúc để cho em được biết cuộc đời nãy vẫn còn có những chuyện rất đau lòng. Hãy mạnh mẽ lên, người em thương.

Có lẽ đau hơn một chút thì đó mới gọi là thanh xuân, có lẽ vì quá yêu nên chẳng thể chạm đến được, có lẽ vì thương nên chấp nhận mọi sự dằn xé, tổn thương. Nhưng dẫu ra sao em vẫn muốn dành tất cả những điều tốt đẹp nhất cho anh, người làm cho thanh xuân của em nở hoa trên mảnh đất khô cằn.

Gửi anh, SG trong em vẫn đẹp..

Theo Guu/Phununews

Related Posts: