Tuổi trẻ này, đi qua biết bao con đường, qua bao con người, dù thân thuộc hay xa lạ, dù gần ngay trước mặt hay vạn ngàn xa cách, rồi tất cả cũng sẽ rời đi, hoặc ở lại một lúc lâu nhưng rồi cũng rời đi.
Chúng ta gặp nhau vào những ngày ngập nắng của Hà Nội. Anh chở em đi khắp nơi trên chiếc xe máy đã mang phần cũ kỹ em ngồi sau vòng tay ôm trọn những nỗi nhớ, những yêu thương dồn nén lâu nay. Chúng ta yêu nhau cách hơn 700 km đường bộ.
Mỗi lần em gặp anh là mỗi lần Hà Nội nóng như điên dại, lần này vẫn thế. Anh vẫn kiên nhẫn đợi đón em dưới cái nắng gắt tháng 6, kiên nhẫn chở em đi khắp Hà Nội và cũng đủ kiên nhẫn để em nói nhăng nói cuội suốt con đường.
Anh. Chàng trai luôn xây dựng vẻ ngoài lịch lãm và mạnh mẽ nhưng thật ra lại yếu đuối và cần người hiểu. Nếu hiểu được anh chỉ muốn đến và ôm anh ngay tấp lự mà không đoái hoài suy nghĩ thêm.
Anh. Chàng trai có vẻ ngoài thân thiện, hòa nhã và vui tươi luôn cố gắng mang đến tiếng cười cho cô người yêu sống nội tâm, không mấy thiện cảm với người đối diện như em.
Anh. Chàng trai luôn ra sức bảo vệ cho cô người yêu luôn mặc sức tỏ vẻ mạnh mẽ.
Anh. Chàng trai 25 tuổi, chưa ổn định về mọi mặt, anh có những nỗi bất an không nói nên lời. Không tiền tài, sự nghiệp mới bắt đầu. Cái tuổi bắt đầu đảm đương, gánh vác một phần gia đình, tương lai mù mịt một mình anh đối đầu.
Khi yêu ai đó, điều chúng ta dễ dàng thấy nhất là những hành động tuy đơn giản nhưng chứa đựng tất thảy quan tâm. Giữa chốn đông người tấp nập, anh vẫn cứ xoay người nhìn lại mặc dù tay vẫn đan chặt lấy tay em, dẫn em qua bao con đường Hà Nội, vẫn ghé đặt một nụ hôn. Anh không thôi nồng nàn yêu thương.
Tuổi trẻ này, đi qua biết bao con đường, đi qua biết bao con người, dù thân thuộc hay xa lạ, dù gần ngay trước mặt hay vạn ngàn xa cách, rồi tất cả cũng sẽ rời đi, hoặc ở lại một lúc lâu nhưng rồi cũng rời đi. Trong thâm tâm chỉ mong có một người đủ can đảm, đủ nhiệt huyết để ở lại cùng mình đến tận cuối cùng của cuộc đời.
Chúng ta, ai cũng đã từng trải qua những vấp ngã, đau thương trong tình yêu. Chúng ta hiểu đối phương cần gì và mong muốn điều gì. Điều cơ bản chúng ta hiểu rằng yêu thương là niềm tin. Yêu xa không có gì đảm bảo cho mối quan hệ này ngoại trừ niềm tin.
Giá mà mình gần nhau tình mình sẽ khác hơn. Em được chăm anh những ngày ốm đau. Chúng mình đèo nhau qua những con phố, cùng nhau ăn mấy món lạ ngon. Em lại có thể trẻ con vờ giận dỗi để được anh dỗ dành. Anh cũng không cần quá tất bật lo toan, suy nghĩ xem giờ em đang như nào, nhỡ công việc nhiều, xe hư ai đón đưa em? Chúng ta cũng sẽ không suy tính nhiều hơn, việc sẽ đến thăm nhau bằng gì, hè, Tết hay ngày Độc lập?
Chỉ tiếc chúng mình có Duyên, chắc cũng có Nợ nhưng chẳng thể gần nhau. Cách nhau đến nửa chữ S, một giờ máy bay, 17 giờ xe khách. Đôi khi nhớ nhau đến phát khóc, book vội cái vé ra ôm hôn cái rồi về, đi về trong ngày, vỏn vẹn bên nhau 4 tiếng đồng hồ.
Tuổi trẻ này, đã dám yêu xa thì chẳng còn gì mà không dám nữa. Động lực để bên nhau không gì nhiều chỉ là những ngày có thể bên nhau, nắm tay nhau nhìn cuộc đời mình. Vốn dĩ, yêu thương là cả một nỗi buồn dài đằng đẳng.
Nguyên Thảo