Thứ Hai, 5 tháng 6, 2017

Đừng im lặng rồi im lặng, vợ chồng mất nhau cả đời đấy!

Hãy nhớ rằng, hôn nhân cần những khoảng lặng để hiểu nhau hơn. Nhưng đừng để im lặng giết chết hôn nhân. Cứ im lặng rồi im lặng, vợ chồng mất nhau cả đời lúc nào chẳng hay.

Anh đóng rầm cửa lại đi cả đêm, không trở về nhà. Tôi thấy mình cứ trơ ra, chẳng biết phải làm gì . Chúng tôi đã im lặng với nhau cả tuần nay, không ai có thể nói với ai một lời nào.

Tôi và chồng đã lấy nhau hơn ba năm dài, nhưng chúng tôi vẫn bặt tin con cái. Tôi không chịu nổi lời ra tiếng vào của gia đình chồng hay họ hàng. Bao cuộc xét nghiệm đều có kết quả bình thường lại càng khiến tôi mệt mỏi. Chồng tôi lại tỏ ra điều này chẳng có gì quá to tát. Lúc đầu, thái độ đó của anh khiến tôi yên tâm như một sự an ủi. Nhưng về sau, tôi càng căng thẳng lại càng khiến anh bực bội.

Đừng im lặng rồi im lặng, vợ chồng mất nhau cả đời đấy!

Ảnh minh họa: Internet

Trong thời gian đó, tôi lại thấy những tin nhắn hỏi han của cô đồng nghiệp của anh. Mọi thứ càng trở nên khó khăn hơn với vợ chồng tôi. Những cuộc cải vã xảy ra liên miên không hồi dứt. Rồi chúng tôi im lặng, như quá sức cho những mâu thuẫn mỏi mệt. Hôm nay đã là ngày thứ 4 tôi và chồng không nói với nhau lời nào. Như thể cả hai đều sợ, chỉ cần ai đó lên tiếng, lại tiếp tục những lời không hay với nhau.

Tôi có một cuộc hẹn với người bạn đã lâu không gặp. Chúng tôi nói với nhau vài câu chuyện xa xưa, rồi lại hỏi về cuộc sống của nhau. Bạn tôi bảo, cô ấy ly hôn. Tôi chợt giật mình. Dù rằng đã từng nghe vài lời kể rằng họ ly hôn, nhưng tôi chưa bao giờ tin. Vì tôi nghĩ, ai ly hôn cũng có thể, trừ cặp này. Đây là cặp đôi cho tôi niềm tin vững vàng nhất vào tình yêu. Nếu bạn có thể chứng kiến cách họ yêu thương, sẻ chia và giúp đỡ nhau từ thuở cả hai chưa có gì cho đến lúc về một nhà, bạn cũng sẽ có suy nghĩ như tôi. Bạn tôi cười nhẹ, lại hỏi về chuyện của tôi.

Tôi không ngần ngại trút hết bầu tâm sự cùng bạn. Như bao uất ức được giải tỏa, giận tới mức chẳng kiềm chế được cảm xúc, nước mắt rơi lúc nào chả hay. Bạn tôi nghe xong, lại cười rồi bảo

- Mày biết sao tao và Minh chia tay không? Vì tao đã luôn im lặng với anh ấy, ngay cả khi anh ấy đã nói với tao rất nhiều. Hôn nhân không dành cho những kẻ kiệm lời với nhau mày à. Nếu mày muốn như tao, thì hãy tiếp tục im lặng. Còn không, hãy nhớ lại tại sao mày và anh ấy đã bắt đầu.

Tôi ngẩn người nhìn cô ấy. Như thể bạn tôi đã dốc cạn hết bài học mà mình đã trả giá bằng cả một hạnh phúc đã từng. Tôi lẳng lặng về nhà. Từng lời từng lời của cô bạn cứ như chạy mải miết trong tâm trí tôi. Những hình ảnh khi chúng tôi yêu nhau, ngày anh dẫn tôi vào lễ đường linh thiêng như cuốn phim quay chậm trước mắt tôi. Tôi về nhà, mà lòng cứ hoang hoải không thôi. Tiếng chuông điện thoại vọng đến. Tôi nghe máy, tay tôi cầm bắt đầu run run, nước mắt bắt đầu rơi không dứt.

Đừng im lặng rồi im lặng, vợ chồng mất nhau cả đời đấy!

Ảnh minh họa: Internet

Tiếng mở cửa của anh không còn đủ rõ ràng với tôi, tiếng nức nở của tôi ngày càng lớn. Tôi nghe tiếng bước chân anh vội vã hơn, rồi giọng nói như hối hả của anh cùng chiếc ôm nhẹ chợt ào đến:

- Anh sai rồi. Anh xin lỗi. Đừng khóc em.

- …

- Anh sai. Anh nhận sai.

- Anh ơi…

- Em… Bệnh viện báo là em có thai, em mới đi khám tổng quát vào hôm qua.

Chúng tôi lúc đó đã im lặng nhưng là im lặng mà giữ chặt lấy nhau rất lâu. Tôi và anh đều khóc, vì như cảm thấy chỉ một bước nữa thôi chúng tôi đã mất nhau cả đời. Nếu chúng tôi cứ im lặng, tôi không đủ sức một mình vượt qua tất cả, chồng tôi lung lay với kẻ ngoài cuộc thì sẽ thế nào? Rồi tôi lại nhớ lại lời của cô bạn cũ kia. Rõ ràng, hôn nhân sẽ không dành cho những người kiệm lời với nhau. Chúng ta thường quá quen thuộc với sự hiện diện của một người trong cuộc sống. Cứ nghĩ rằng, có thế nào thì họ vẫn sẽ ở đó, dù ta có im lặng đến bao lâu đi chăng nữa. Nhưng nếu một ngày thượng đế muốn mang họ rời xa bạn, mọi chuyện có phải đã muộn màng rồi không?

Đừng im lặng rồi im lặng, vợ chồng mất nhau cả đời đấy!

Ảnh minh họa: Internet

Bạn biết không, rất lâu sau này tôi đã hỏi chồng mình, sao anh lại cứ nói mình sai vào lúc đó, rõ ràng tôi cũng đã sai. Chồng tôi chỉ bảo, so với việc chúng ta cứ im lặng với nhau như thế, thà anh cứ nhận hết lỗi về mình. Thà như thế, để chúng tôi không mất nhau. Anh đã nói khi rời khỏi nhà, anh đã nhớ về ngày chúng tôi hẹn thề sẽ bên nhau cả đời, anh không mất tôi.

Hãy nhớ rằng, hôn nhân cần những khoảng lặng để hiểu nhau hơn. Nhưng đừng để im lặng giết chết hôn nhân. Cứ im lặng rồi im lặng, vợ chồng mất nhau cả đời lúc nào chẳng hay. Hôm nay anh nhận sai, ngày mai tôi chịu mình không đúng cũng đã là hòa. Nói cùng nhau mọi lời, ngay cả khi khó khăn thế nào cũng đừng quên.

Hôn nhân rồi sẽ đến lúc như không gượng nổi, nhưng hãy nhớ ta bắt đầu thế nào, đã từng mong ở bên nhau ra sao để còn nắm lấy tay nhau suốt kiếp, vợ chồng nhé!

Ngọc Thi | Theo Phụ nữ sức khỏe

Related Posts: