Năm Nga 10 tuổi thì mẹ cô tái hôn, bố dượng lớn hơn mẹ Nga 11 tuổi nên ai không biết đều nghĩ bà lấy ông vì giàu có, nhưng thực ra ông ấy không có gì cả, chỉ là 1 người lao động bình thường.
Mẹ Nga yêu ông chỉ đơn giản vì ông là người tốt bụng thường xuyên giúp đỡ bà khi có khó khăn, ngoài ra ông còn là người có trách nhiệm và rất nhiệt tình, vì vậy cuối cùng họ đã đi đến kết hôn.
Thế nhưng 3 đứa con trai của ông lại ngăn cản chuyện bố tái hôn, vì họ cho rằng làm như vậy sau này mẹ con Nga sẽ ăn bám nhà bố mình mặc dù hiện nay ông không hề còn tài sản nào trong tay. Bởi vì trước kia bao nhiêu tiền bố làm được đều bị 3 người con trai và 3 người con dâu lấy sạch. Hằng tháng họ lấy tiền lương của bố và nói đó là tiền sinh hoạt phí.
Nhưng bất chấp sự phản đối của các con, ông vẫn quyết tâm cưới mẹ Nga, cũng sau khi cưới, bố dượng luôn đối xử rất tốt với Nga. Ông nói rằng từng mơ ước có 1 đứa con gái nhưng không được, vậy nên ông coi Nga như chính con ruột của mình.
Cũng từ ngày bố lấy vợ, 3 đứa con trai từ mặt ông, coi ông như người xa lạ, thế nhưng ông thì vẫn ngày đêm nhớ nhung những đứa con, hễ có chuyện gì là ông lại nhắc đến tên các con rồi rưng rưng nước mắt mặc dù họ không hề quan tâm đến ông.
Thật ra lúc đó Nga biết 3 đứa con trai của bố đang mượn cớ bố lấy vợ để cắt đứt quan hệ với bố vì chúng không muốn phụng dưỡng ông lúc về già, trong khi tuổi của bố mỗi ngày 1 cao mà các con đều khinh bỉ mắng chửi ông là đồ ăn bám, là gánh nặng của chúng. Vì vậy, Nga cũng vô cùng thương bố dượng.
Mặc dù bố dượng lớn hơn mẹ Nga nhiều tuổi nhưng cuối cùng bà lại ra đi trước. Lúc đó, mẹ Nga bị phát hiện mắc bệnh ung thư, mặc dù đã phẫu thuật nhưng vì căn bệnh ở giai đoạn cuối nên cuối cùng bà không thể qua khỏi.
Khi mẹ qua đời, Nga đã lấy chồng, vốn dĩ lúc đó giữa cô và bố dượng đã không còn quan hệ gì, hơn nữa ông còn có các con trai, con rể. Thế nhưng Nga nghĩ đến quãng thời gian 10 năm làm cha con nên vẫn thường xuyên về nhà thăm ông. Lúc đó, sức khỏe của bố dượng vẫn còn khá tốt và 1 mình ông vẫn sống yên ổn. Mỗi lần Nga về thăm bố dượng đều rất vui mừng, nhưng 1 lần ông lại rưng rưng nước mắt nói với Nga:
– 3 đứa con ruột của bố không bao giờ tới thăm ông già này 1 lần nào, may mà còn có con.
Nghe bố nói thế Nga cũng cảm thấy buồn thay cho ông vì cô biết thực sự ông rất đau lòng vì những đứa con bất hiếu đó.
Nào ngờ sau đó 3 ngày, Nga đang đi làm thì nhận được điện thoại của người hàng xóm báo bố dượng bị xuất huyết não đang nằm trong bệnh viện. Vì vậy, Nga cùng chồng tức tốc chạy về thăm bố. Đến nơi thì người hàng xóm nói rằng đã thông báo cho con cái của ông nhưng không đứa nào chịu đến vì chúng nói đã không còn quan hệ bố con gì với ông nữa.
Cuối cùng, tất cả tiền viện phí đều cho vợ chồng Nga chi trả, nhưng điều tồi tệ hơn là bố dượng từ đó đã bị liệt nửa người.
(Ảnh minh họa)
Khi ấy, vợ chồng Nga có rất nhiều gánh nặng phải lo, huống hồ cứ nghĩ bố dượng còn 3 đứa con trai nên Nga liền tìm đến nhà họ để kêu họ đến chăm sóc bố. Nào ngờ khi Nga vừa tìm đến thì họ đều giận dữ đuổi đi và nói “không liên quan”.
Thấy vậy, vợ chồng Nga không nhẫn tâm để bố dượng ốm đau 1 thân 1 mình nên đã mang ông về nhà chăm sóc. May mắn thay chồng Nga cũng là người hiền lành tốt bụng lại có tính hiếu thảo nên anh sẵn sàng giúp đỡ vợ trong việc chăm sóc bố dượng của cô.
Nhờ sự chăm lo tận tâm của vợ chồng Nga mà bố chồng mặc dù liệt nhưng vẫn khỏe mạnh suốt 15 năm trời. Cho đến 1 hôm đang yên đang lành thì ông cứ lịm dần đi, trong lúc hấp hối, ông lấy 1 chiếc bát đưa cho Nga và nói:
-Bố..không..có gì..để trả ơn..vợ chồng con, chỉ có..cái..bát này..cầm lấy..3 đứa con trai..của bố..không biết..đâu.
Nói xong câu đó, ông qua đời. Mặc dù vô cùng căm phẫn với những đứa con bất hiếu của ông, nhưng Nga vẫn phải thông báo cho họ tin buồn. Lần này, cả 3 đều kéo nhau đến, không biết thông tin từ đâu mà họ đã biết chuyện về cái bát và họ rất quan tâm. người anh cả vừa gặp đã hỏi Nga:
-Cái bát đâu? Đó là cái bát gia truyền 4 đời nhà tôi, trước kia tôi đã đi cầm rồi giá của nó không dưới 300 triệu đâu. Không ngờ ông già lại đi chuộc lại từ bao giờ thế. Bây giờ ông ấy chết rồi cô phải giao lại đồ gia truyền cho tôi.
Nghe giá trị của chiếc bát Nga và chồng nhìn nhau sững sờ vì cô cứ nghĩ đó chỉ là vật kỷ niệm bố dượng muốn để lại cho mình, nào ngờ nó lại là vật báu như vậy . Nhưng Nga bình tĩnh trả lời ;
-Đó là vật kỷ niệm bố để lại cho tôi, tôi không bao giờ đưa cho lũ con bất hiếu các anh. Hơn nữa, dù nó có giá trị bao nhiêu tôi cũng sẽ không bán.
Rồi mặc cho 3 người anh tức giận sôi máu, Nga bỏ đi vào nhà. Nói là làm, từ sau khi bố dượng mất, Nga vẫn giữ chiếc bát đó cẩn thận để mỗi lần nhìn thấy nó cô lại nhớ đến quãng thời gian gia đình hạnh phúc khi có mẹ và bố dượng.
Thiên Nga / Theo Thể thao Xã hội