Tôi sinh ra và lớn lên ở miền biển Vũng Tàu, cô gái dính đầy hương vị muối biển. Tôi là Hải Yến – một cô gái xinh đẹp trắng như bông bưởi với đôi mắt to tròn, đen láy đến lạ thường.
Năm nay tôi vừa tròn 16 tuổi, cái tuổi mới chớm nở của đời cấp 3. Tôi đanh đá ít nói và học rất giỏi. Từ bé đi học, chưa bao giờ tôi không đứng đầu khối vì thế, có rất nhiều người theo đuổi tôi.
Chuyện tình của tôi cũng nhờ con bạn thân Xuân Hoàng mà ra. Nó trái ngược hoàn toàn với tôi, nó học dốt, hay nghịch ngợm và mê trai đẹp, nó hay có thói quen lên fb tìm những anh đẹp trai rồi add friend. Hôm đó, chẳng biết cơ may gì, nó lại bấm nhầm fb của 1 người có tên rất độc đáo – Đình Quân.
– Yến mày coi nè, anh này đẹp trai quá từ trước đến giờ tao hay tia giai fb nhưng không ngờ hôm nay gặp phải anh này đẹp nhất trong một núi trai đẹp mày ạ..
– Mày thôi đi, không lo học, tao chắng muốn quan tâm đến mấy anh giai kiểu Hàn Quốc của mày.
– Mày suốt ngày cứ học rồi học, nhìn mày như cụ non ấy. Tao add fr với anh này ngay ( đúng là “nợ” tao đang treo fb của mình trong điện thoại nó). Vài hôm sau tao ra mấy tiệm nét để thi online vì nhà tao không có điều kiện ( bố mẹ là công nhân bình thường )
Thi xong thì vào fb có gì hot không để cập nhật vì thấy mình cổ hủ quá rồi. T vừa vào thì chỉ có duy nhất một thông báo từ fb Đình Quân Lâm và chợt nhớ ra là con Hoàng đã add. Vì fb t chỉ có duy nhất 1 người bạn là con trai – anh kết nghĩa của t nên t xóa bạn ngay với một người tận Sài Gòn – một nơi phồn hoa mà chẳng bao giờ t muốn đến.
– Con nhỏ này hay nhỉ, sao m lại lấy fb t để làm nơi tia zai Hàn Quốc nhờ?
– FB của ai không quan trọng. Quan trọng là t với m là best phen và níu anh ấy có nhắn tin cho m thì còn gì bằng. Ava của m xinh ngất ngây còn gì? Nó vừa nói vừa cười như nhạo t chưa có mối tình dắt vai.
– Tao chẳng muốn qua lại với ai mày ạ. Vì nhà tao nghèo lắm, bố mẹ t có mỗi tao làm chỗ dựa. Tao không dám lơ đễnh 1s nào khi mình được đi học.
– Tao biết, nhưng mày cũng mở lòng, đừng áp đặt chuyện gia đình lên bản thân mình quá. Mày cũng thấy có một người luôn chờ đợi mày đó.
– Ý mày là anh Hiển?
– Chứ còn ai vô đây ?
– Mày thích đùa, tao chỉ coi anh đấy là anh trai thôi.
– Tối nay ra bờ biển hóng gió đi mày. Lâu quá, 2 tụi mình nhốt nhau ở nhà rồi.
– Vậy nhé, bạn iu, đừng buồn chuyện gì cũng giải quyết được mà.
– Cảm ơn mày luôn bên tao. Tối nay 7h sang đón tao nhé.
– Ok bạn iu.
Lâu rồi tôi mới ra đường vì lúc nào cũng thấy bố mẹ cơ cực nên không dám cho phép bản thân được sung sướng hay vui vẻ ngày nào.
– Bố.. cho con đi chơi với Hoàng ra bãi biển hóng gió, tối con về được không ạ ?
– Sao mà không được hả con. Bố thấy con vất vả chuyện học hành lắm đấy, nhưng bố nói con đi đâu mà chẳng bao giờ con đồng ý đâu.
– Không sao đâu bố, hôm nay con đi rồi nè.
– Đi đi con gái. Bố yêu con.
– Pipi bố yêu.
Gia đình tôi là thế đấy, nghèo khổ và cơ cực nhưng chẳng bao giờ làm nhau phải buồn. 7h con Hoàng đã đạp xe đến cổng nhà tôi.
– Đi đi nhanh. Tao hóng lắm rồi, giờ này mày ra đấy chắc có nhiều anh Hàn Quốc mày nhỉ ? keke
– Trong đầu mày chỉ chứa duy nhất cái ý nghĩ đó thôi à ?
-Yess
– Thiệt.Hết nói với mày.
Ra đến bờ biển. Tôi và nó ngồi trên bãi cát, ngắm biển.
– Yến này, tao thấy gia đình mày nghèo quá. Mày có nghĩ sẽ lo được cho mày khi mày chọn vào ngành Y không ?
– Tao chỉ trông chờ vào học bổng của trường mày ạ. Nếu tao đậu, tao sẽ lên Sài Gòn rồi làm thêm thật nhiều tiền để lo cho tao, mày ạ. Chứ bố mẹ tao chẳng làm được bao lâu nữa.
– Mày đừng buồn. Tuy tao học dở tệ, nhưng khi mày lên đó rồi tao sẽ nói với bố mẹ tao giúp đỡ mày ( gia đình Hoàng giàu có nhất nhì vùng này, sở hữu rất nhiều những công ty lớn )
– Tao muốn đi lên từ chính tao. Cảm ơn mày nhiều nhé.
– Mày điên rồi. Tao với mày lớn lên từ bé với nhau như chị em ruột mà bây giờ còn ơn với nghĩa.
Bốp… Tôi và Hoàng hoảng hốt quay lại thì một tên điên đã ném viên đá ra biển, nhưng không may viên đá đó lại trúng ngay mấy chiếc ly quý mà chúng tôi gọi ở khách sạn gần đó ( vì Hoàng có nhiều tiền nên toàn uống đồ sang. Lâu lâu nó lại dẫn tôi đi cho tôi biết vị nhà giàu )
– Hoàng ơi, làm sao đây ? Vỡ hết rồi lấy đâu ra tiền mà đền đây ?
– Thằng điên nào dám ném đá trúng bà ?Mẹ nó.
– Thôi bỏ đi Hoàng ạ. Giờ làm sao nói chuyện với bên khách sạn của người ta đây
– Không sao, có bao nhiêu tiền đâu. Để tao vào đền cho người ta.
– Nhưng mà..
– Mày sao vậy Yến ?
– Tao nhớ lúc nãy mày đâu có mang theo bao nhiêu, mày còn nói hôm nay chia đôi với tao cho mày lời mà ? nên tao mới đem theo số tiền này nhưng chắc không đủ số này đâu. Huhuhu.
Theo Afamily