Những tháng ngày lang thang khắp góc phố, cùng nhau ăn một món nào đó sẽ là quá khứ của cả anh và em
Có những ngày anh sẽ nhớ về em da diết như hôm nay
Có những ngày anh buồn với những gì mình đang phải đối mặt
Chẳng phải mình chia tay…mà mình lặng lẽ xa nhau
Anh đã từng đọc được ở đâu đó yêu xa không cần chỉ có tình cảm là đủ mà còn cần cả bản lĩnh cả sự thấu hiểu…em, anh và tất cả chúng ta đều muốn gần gia đình đều muốn người kia thấu hiểu nhưng đôi khi sự muốn đó lại phải trả lại bằng một cái giá nào đó…là sự chia tay.
Ai rồi cũng có phương trời riêng của mình, đã có khi phương trời này đoạn đường này là của chung giữa hai chúng ta, nhưng có lẽ đến bây giờ nó chỉ là của riêng mình anh.
Nếu ai đó hỏi anh liệu anh có đi nổi không a sẽ là trả lời là được, cô đơn thôi sao anh cũng quen rồi.
Nếu ai đó hỏi anh chia tay em có buồn không anh sẽ trả lời là có, buồn, rất buồn…
Giữa những năm tháng chông chênh của tuổi 22 anh không có gì ngoài một niềm tin, anh bước ra với cuộc sống với tất cả đam mê nhưng có lẽ thứ đầu tiên anh mất là tình cảm của em.
Khi anh và em là người cũ đừng dẫn ai đó đến những nơi mình đã đến, đừng nói với ai đó những lời em đã nói với anh…em có thể nói yêu thương với họ những làm ơn hãy nói khác đi được không em?
Anh không trách em vô tình anh chỉ tiếc nuối vì tình mình sao chấm dứt nhanh quá…những năm tháng đó mình cho nhau với anh là một kỷ niệm đẹp anh sẽ không quên.
Cô gái của anh – hạnh phúc em nhé.
Theo Afamily