Thứ Bảy, 8 tháng 7, 2017

Bụi trong ngực – Phần 1

Tôi là cô gái ít nói và có gương mặt không mấy xinh xắn và ăn mặc khá là luộm thuộm và không thời trang duy nhất có 1 điểm mà họ nhận xét về tôi nghe êm tai nhất là tôi học giỏi 1 cô gái sinh viên năm đầu tiên của đại học y…,

Làng tôi vốn dĩ rất nghèo nhưng từ năm ngoái họ mở đường lên sân bay dân làng được đền bù tiền đất nên khấm khá hơn thậm trí những cô gái bằng tuổi tôi trong làng thường xuyên mua sắm và ăn chơi như những cậu ấm cô chiêu, còn nhà tôi cũng được đền bù nhưng bố tôi không bao giờ cho tôi và anh trai tôi 1 thứ gì…anh tôi ít học nên đi lái xe thuê cho người ta còn tôi đỗ đại học lên ở trọ cùng một bạn mặc dù nhà cách thành phố 30km tôi cũng không muốn về vì chúng tôi có người bố cờ bạc…tôi là Hạnh 18 tuổi…hôm nay tôi không trở về nhà

-Hạnh bố có bảo em bao giờ về không ( anh tôi tên Đức)

Bụi trong ngực – Phần 1

-không lúc em về bố cũng không có ở nhà rồi e hỏi thím Liên thì thấy nói bố đi 1 tuần rồi chưa về

-chán thật anh định mai đưa bạn gái anh về, a đi làm cũng cố gom tiền để lấy vợ đây nhà vợ anh em biết đấy họ vẫn không đồng ý anh nhưng anh và phương thích nhau thật sự cô ý nguyện chịu khổ theo anh, nghe cô ý nói câu ý anh cũng thấy ấm áp hơn ( tôi hẩy vai anh)

-chị phương là cô gái tốt chị ý sẽ thông cảm và chờ anh nhất định là vậy (anh tôi cười)

-còn em nữa, anh cho em tiền mua quần áo sao em không mua mặc cái này mấy năm rồi em còn cố hơn anh đấy

-tiền còn nhiều thứ phải lo em để dành chờ bao giờ anh lấy vợ

-để làm gì anh cho em tiền sao lại liên quan đến việc lấy vợ

-em không tiêu tiền của anh đâu anh vẫn còn phải trả nợ cho bố mà em cũng không giúp được gì cho anh sao còn tiêu tiền của anh ( anh tôi xoa đầu )

-ở cái làng này chỉ có hai anh em mình là ngoan và thương nhau còn họ đều để bố mẹ trả nợ còn chúng ta thì phải lo lại cho bố nhiều khi anh thấy chán lắm ( tôi cầm tay anh trai)

-mẹ mất rồi em không còn nhớ mặt mẹ chỉ còn bố thôi biết làm sao khi bố là người sinh ra chúng ta và nuôi lớn chúng ta thế này, anh mạnh mẽ lên sang tuần em cũng xin đi dạy thêm được rồi em sẽ tiết kiệm để xây nhà to cho anh cưới vợ ( anh tôi cười to)

-được rồi được rồi anh sẽ chờ tới ngày ý ăn cơm thôi ( anh em chúng tôi vừa ngồi ăn thì bố đi cùng 1 người phụ nữ trung tuổi về anh tôi nhìn bố)

-cái thằng này bố về mà mày nhìn như thế là thế nào ( bố vỗ đầu anh tôi)

-lần này là ai thế, cô này già hơn cô trước ( người phụ nữ kia lườm bố tôi)…

-mày im đi con Hạnh mang bát lên còn ngồi đấy đây là cô trinh bạn tao chúng mày không biết mở mồm chào à?

-sao phải chào, ông có biết tôi ngán ông lắm rồi không con trai ông 27 tuổi rồi hằng ngày làm bục mặt ở ngoài đường được ít tiền đất ông cho chúng tôi được đồng nào chưa hay đi cờ bạc rồi bao gái hết ( anh tôi tức đứng dậy tôi kéo tay anh can bố tôi lao vào ném cả mâm cơm ra sân)

-mày cút, nhà này không có đất chứa loại con mất dạy như mày ( tôi gần kìa bố a không có ý như thế )

-mất dậy ông dậy tôi được buổi nào chưa tôi mất dậy là do ông , trách ai trách ông đi đến giờ phút này ngày tôi làm được 300 thì phải trả nợ cho ông 200 ông bảo tôi mất dậy thế sao ông còn để tôi giả nợ, ông nói đi

-tao khiến mày trả

-không trả liệu chúng nó có để yên cho tôi đi làm rồi không ngày nào cũng bị ném gạch bị chửi tôi còn bị chúng nó đấm bao nhiêu lần rồi do ai tại ai ( anh tôi gào lên tôi khóc xin anh và bố )

-mày cút đi tao không khiến mày trả ( anh tôi đi ra khỏi nhà tôi chạy theo bố tôi quát) ở nhà dọn đi kệ nó con cái mất dậy

-sao bố lại có thể nói thế, anh đi làm về mệt còn chưa ăn gì sao bố lại để anh đi mà chưa ăn gì vào bụng như thế

-mày đi theo nó nốt đi cút hết đi để tao yên ( tôi quay đi ra thẳng bên ngoài)… tôi vừa đi vừa tức thì va vào Kiên ( cùng làng)…

-đi đâu mà vội thế Hạnh

-ừ đi đứng cẩn thận may anh phanh kịp đấy

-vâng vậy em đi trước ( anh ta kéo)

-lên xe anh chở đi đi bộ đến bao giờ

-thôi anh đi đi em đi trước…( tôi chạy sang nhà thím và kể cho thím nghe)

-bố hai đứa càng ngày càng quá đáng, mong hai đứa lập gia đình rồi ở riêng cho ông ý số ng 1 mình…

-chán lắm thím hôm nay anh con đi làm mà chưa có gì trong bụng..

-cái di động cù gạch của con hỏng rồi không lên vạch sóng nữa…

-chịu khó đi làm là có hết con ạ, cầm lấy cái này của con My nhà thím nó đổi điện thoại đời mới hơn rồi không dùng nữa con cứ lấy mà dùng ( thím đặt vào tay tôi)

-vậy con cảm ơn thím…

Theo Afamily

Related Posts: