Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

Bụi trong ngực – Phần 27

-Có đau không (hỏi như không có gì)

-Không tôi ổn anh giữ lời là được…(anh ta kéo tôi ngồi dậy nhìn vào măt tôi)

-Nếu em muốn chia tay, tôi sẽ vĩnh viễn không gặp lại em nữa em muốn như thế đúng không (tôi cúi đầu khóc)

-Vậy anh muốn tôi phải làm sao khi đã thấy anh như thế?

-Tôi làm sao đó là việc mà tôi cần phải làm tất cả chỉ là để bảo vệ em

-Tôi không cần thứ bảo vệ đó, cái tôi cần là con người vui vẻ nhày nào mà tôi thích chứ không phải là con người buông những lời lạnh lùng như anh…(anh ta tiến tới vuốt tóc tôi)…

-Đến 1 ngày em sẽ hiểu tôi chỉ muốn em hiểu tôi thật sự muốn được ở bên em (anh ta hôn tôi và lại làm chuyện đó 1 lần nữa)…sáng dậy tôi không thấy anh ta đâu…đi xuống dưới họ mời tôi ăn sáng…và rồi chở tôi đến trường..

Bụi trong ngực – Phần 27

-Hạnh ami tao về quê trước nhé sắp xếp về phụ tao nhé

-Ừ mấy hôm tao có việc nên quên mất nhất định phải về rồi

-Biết đâu năm sau tới lượt mày (Hoa hẩy vai)

-Tao à người yêu chưa có thì lấy ai?

-Anh Thắng đâu?

-Chia tay rồi

-Sao lại chia tay hay cãi nhau

-Không chia tay rồi đừng nhắc nữa…tôi trở về nhà anh tôi ngồi chờ

-Cậu ta không làm gì em chứ

-Không bọn em chia tay rồi

-Anh cũng nghĩ đó là cách tốt nhất cậu ta có những lúc anh thấy rất đáng sợ coi như quên đi em (anh tôi vỗ vai)

-Vâng

Ăn xong tôi đạp xe qua nhà thím

-Hạnh về rồi

-My đâu thím

-Vẫn ngủ đấy…tôi đi vào gõ cửa phòng My thấy tôi My ngại ngại

My : chị đến rồi à hôm qua em hoảng nên cả đêm không ngủ được

-Ừ chị cũng vậy nhưng bọn em không sao đâu?

-Sáng anh Hiếu gọi cho em nói vẫn đầu tư bình thường, chị tại sao chị quen được Thắng vậy?

-Tình cờ thôi bọn chị chia tay rồi

-Tại sao thế người như anh Thắng chị phải giữ lại chứ (tôi ngạc nhiên vì câu nói của My)

-Anh ta và chị là 2 thế giới

-Em hâm mộ anh ý lắm cả đêm cứ nghĩ đến anh ý nói ai sống thì sống, ai chết thì chết…

-Thôi đi cô đừng nghĩ nữa mọi chuyện qua rồi (tôi buồn ra về)…đi qua cánh đồng chỗ chúng tôi đứng gỡ khoai…tôi nhìn mà khóc, khõ cho cuộc tình khi người yêu dối gian mình…nỗi đau tại sao càng ngày càng thấm vào tôi đến thế này….về nhà nhìn sân giếng tôi lại càng nhớ anh ta…mình điên rồi sắp phát điên rồi…rồi tôi lao vào học…rồi ngủ quên trên bàn học…tiếng gió thiu thiu…tôi lại mơ 1 giấc mơ trong đó có anh…tóc tôi vuốt nhẹ

-Anh muốn cả ngày được bên em mãi thôi, anh muốn nhìn thấy em cười, anh muốn được cả đời bên em lắng nghe đến khi giọng nói của chúng ta già đi, anh muốn chúng ta mãi được như trong bức ảnh dù có ra sao vẫn mỉm cười bên nhau, anh muốn tim anh là 1 thế giới nhỏ đủ lớn để giấu được em vào đó, anh muốn con đường cùng em đi kéo dài mãi đến ngay bên nhau trọn đời…nhưng đó chỉ là tất cả những gì anh muốn (anh ta đứng dậy đi và tôi mở mắt tôi muốn với tay nói nhưng có lẽ tôi không thể, tại sao hai chúng ta lại thế này anh có thể từ bỏ mọi thứ vì em không)…hôm sau tôi chuẩn bị cho hành trình lên miền núi đám cưới Hoa…và tôi quyết định sẽ quên anh mối tình đầu của tôi…….

Và tôi đi tàu lên núi nhà Hoa ở vùng núi sâp…suốt cả chuyến đi tôi cứ ngu ngơ vì lần đầu tiên được đi tàu…mua vé và ngồi chung với 1 đôi năm nữ …họ ôm hôn nhau ngay trước mặt tôi…cô gái đó nói

-Thôi anh còn có người ở đây m

-Kệ chứ đây là việc bình thường mà cô gái thông cảm nhé bọn tôi mới yêu (vâng bình thường)

Tôi quay mặt vào trong tường và đọc báo…chiếc điện thoại anh ta cho tôi…tôi mở ra và bật lên dòng chữ ‘ mai anh sẽ đón em ngoan nhé’…ôm dòng chữ mà khóc nức nở, em ước gì anh không phải là xã hội đen, tình yêu đôi ta như là mơ và giấc mơ thì mãi mãi sẽ không thành hiện thực được, từ trong con tim em cứ nhớ anh vô bờ…nhưng lý trí của em không cho phép em đủ can đảm để yêu 1 người như anh…bên ngoài trời mưa…đem tôi chỉ nằm và nhắm mắt và không ngủ…đến nơi tôi hít thở sâu và cố gắng thật vui vẻ tươi mới để tới đám cưới…trời mưa phùn phùn…lên tới đây lạnh thật, cũng sắp đông rồi, tôi bắt xe lên sapa nhà Hoa ở trên đó…tới địa phận sapa Hoa gọi to

-Hạnh đây này (hoa vẫy tôi)

-Cuối cùng cũng sống mà đến được với cậu

-Gì nghiêm trọng thế?

-Sao rồi mệt không

-Cũng mệt anh Hùng chắc đến tối mới tới nơi anh ý đi oto

-Trời ơi mau con bạn tôi lấy chồng rồi, lấu xong hai người thuê ở đâu

-Thì ở loanh quanh gần trường mình vẫn còn đi học mà…cậu lên xe đi (Hoa đi xe ngựa ra) lên đi không ngã được đâu…tôi trèo lên xe ngựa và hoa đi tới nhà Hoa

-Cậu ở trên này sướng thật đấy không khí trong lành con người lại gần gũi

-Có mỗi cậu nói câu ý ở đây ai lên cũng kêu buồn chán vì làm gì có gì…hôm đó tôi phụ bàn cho nhà Hoa ở đây họ ăn cũng đơn giản không cầu kì như dưới xuôi, đến 10h tối vẫn chưa thấy Hùng đến, Hoa gọi cho Hùng không thấy nghe máy, 1 lát sau hùng gọi lại cho hoa….

Theo Afamily

Related Posts: