Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

Chuyện tình cô gái miền tây – Phần 26

Anh dạ dạ và nói với ông chủ nhật này sẽ đưa tôi về với ông, tối chủ nhật anh về lại sài gòn giải quyết công việc ở bệnh viện rồi thứ 3 anh sẽ lại ra đà lạt với ông, ôi thế là tôi phải ở Đà Lạt 1 mình 2 đêm chủ nhật và thứ 2…giờ thì sóng gió cuộc đời tôi, nỗi ám ảnh về MA ĐÀ LẠT mới thật sự bắt đầu! sét đánh ngang tai! Tôi đợi anh lên phòng :

-Thứ 3 anh mới về thù anh đưa tôi về sớm để làm gì?

-Anh thấy em ở đây cứ buồn nên anh muốn em lên nhà anh ở 1 vài ngày, xung quanh nhà anh trồng toàn hoa, rất nhiều hoa, nhà anh đẹp và yên tĩnh lắm, nằm trên 1 ngọn đồi, anh nghĩ em thích lắm!

-Thà anh nói nhà nằm ở chợ ồn ào cả ngày tôi còn thích hơn (tôi nói nhỏ trong miệng và ra vẻ không hài lòng)

-Hả? em nói gì anh nghe không rõ!

-Không có gì!

Tối đó cả ba mẹ tôi và dì 3 cũng lên nhà anh để chuẩn bị sáng mai cũng là sáng thứ 6 cùng ông nội bay ra Đà Lạt! theo đúng ngày thì thứ 4 tuần sau là ngày giỗ bà nội vậy có nghĩa là tôi phải đi 5 ngày, vậy là 4 đêm ở Đà Lạt, ôi trời ám ảnh kinh hoàng, tôi có tật sợ Ma sợ kinh khủng, trước giờ bạn bè và thường tổ chức đi Đà Lạt thì sẽ không bao giờ có tôi, tôi sợ MAAAAA!!! Haha!

Chuyện tình cô gái miền tây – Phần 26

Trong bữa tối tôi bảo tối nay tôi muốn sang ngủ với mẹ và dì 3, anh ra vẻ không hài lòng, nên khoảng 11h lúc tôi đang bên phòng của dì và mẹ thì anh mò sang :

-Mẹ với dì cho con đón vợ con về ngủ với con được không ạ! Con nhớ vợ không thể nào ngủ được!

Chỉ cần có thế, mẹ và dì tôi như được mùa xua đuổi tôi không thương tiếc như tôi là dịch bệnh! Tôi đi ra cửa, anh đi theo sau tôi, tôi nói :

-Tôi thấy trong khoảng thời gian này anh đâu cần thiết phải làm như thế!

……..Anh im lặng và không nói thêm gì

Tôi và anh về phòng , tôi uống thuốc nên đi ngủ sớm! anh sang sờ trán tôi :

-Tôi khỏe rồi! mà này! Anh mang tôi về phòng để làm gì?

-Anh sợ xa em rồi dần dần mất em…

Tôi quay người sang hướng khác vờ nhắm mắt ngủ, anh kéo chăn đắp cho tôi rồi anh về phòng, anh vừa kéo cửa lại thì nước mắt tôi cũng chực rơi…tôi muốn anh ôm tôi. Nếu anh ôm lấy tôi lúc này có lẽ tôi sẽ tha thứ cho anh…

.

.

Sáng chủ nhật, tôi và anh bay chuyến sớm ra Đà Lạt, đến Đà Lạt vì gần noel nên trời rất lạnh, tôi vì trước giờ chưa đi nên chưa cảm nhận được cái lạnh này bao giờ, anh bắt tôi phải choàng áo, bao tay áo ấm, nón len các thứ…(ôi anh mà không bắt tôi thì tôi cũng tự, không chắc có mà chết cóng à, gái miền Tây lần đầu tiên đi Đà Lạt…haha)

Từ sân bay về nhà anh cũng không xa lắm! tới nơi thì tất cả mọi người đều đi chơi hết rồi…anh đưa tôi lên phòng…phòng anh ở Đà Lạt cũng có tấm ảnh của tôi và anh ngày bé, đặc biệt còn có 1 bức ảnh, mà tôi rất thích tôi giữ làm ảnh nền điện thoại và ảnh avatar fb….đó là tấm ảnh tôi mặc 1 mẫu đầm của shop, hở hết phần lưng, chụp từ phía sau, tóc búi cao, nhưng có rớt lõa xõa vài tép tóc nhỏ! Đó là tấm ảnh mà thằng Tuấn bạn tôi chụp cho

-Anh thích bức ảnh này à?

-Ừ…vì lần đầu gặp em, ngày anh tông xe vào em đó, tối đó anh về Đà Lạt luôn vì có việc gấp, anh vào fb em vì thấy tên shop em nên anh tìm…thấy ảnh này đẹp. anh lưu lại và rửa để bàn luôn

-Anh biết tấm ảnh này ai chụp cho tôi không! Là Minh đo!

-Ừ…em có mệt không? Nếu không thì anh dắt em ra vườn chơi nhé! Mùa này đẹp lắm (anh như muốn chứng tỏ anh đã suy nghĩ thấu đáo hơn nên không tỏ ra khó chịu khi tôi nhắc tới Minh)

-Ừ

Đúng là đẹp thật mà, nhưng trước giờ tôi không phải tuýp phụ nữ thích hoa…tôi thích tiền và vật chất hơn, nhưng những thứ đó phải chính tay tôi tạo ra, tôi và anh cũng có nói với nnhau vài câu nhưng cũng không vui vẻ cho lắm..

Tối đó cả nhà cùng đi ăn tối ở 1 nhà hàng trong trung tâm, ăn xong tôi đưa anh ra sân bay để anh bay về Sài Gòn, tôi ở lại đợi đến giờ check in cùng anh, ngồi cạnh nhau, anh và tôi không nói với nhau câu nào…bỗng nhiên tôi không muốn anh đi, anh đi rồi có thể tâm hồn tôi sẽ trống rỗng, khong biết tôi nói rằng ‘ANH ĐỪNG ĐI’ thì lúc đó anh có ở lại cùng tôi không?

-Đến giờ rồi anh vào nhé, em về đi (nhà anh có tài xế riêng đưa em đi ạ, chứ em cũng không dám lẩn quẩn ở Đà Lạt 1 mình đâu, ớn lắm ạ)…

-Dạ…

-Hôm nay dạ với anh rồi à! Đừng xưng tôi nữa nhé! Anh đau

Tôi giật đầu!!!tim tôi tan chảy rồi…người ta nói đúng ‘ CÁI GÌ SẮP MẤT ĐI THÌ MỚI BIẾT QUÝ TRỌNG’ tôi ước gì lúc này anh đừng đi thì tôi sẽ ôm anh mãi chẳng buông, dường như anh đọc được suy nghĩ của tôi :

-Thôi nhé!!!anh đi rồi tối thứ 3 anh lại lên với em, em đừng rơi nước mắt nhé

-Làm gì có!!

-Ừ!!hihi!!bye em!

Theo Afamily

Related Posts: