Thứ Bảy, 8 tháng 7, 2017

Chuyện tình cô gái miền tây – Phần 5

Tôi quay vào quầy, thấy ba tôi qua shop :

-Tìm con hả ba ?

-Tối mai 7h con đi tiệc với ba và mẹ đó nha !

-Tiệc gì ba ? Ở đâu ? Bà con dưới quê mình đám cưới à?

-Mừng thọ

Nói vỏn vẹn có bây nhiêu ba quay về bên nhà, mừng thọ ai vậy nhỉ sao kéo cả mình theo , không hiểu nổi.

Hôm sau 7h tối gia đình tôi đã có mặt tại tiệc , nó được tổ chức tại 1 trung tâm hội nghị lớn nhất nhì Sài Gòn . Tôi hỏi ba giọng đùa giỡn :

-Ba có bạn là Đại Gia khi nào vậy? hihi

-Cha mày !

Chuyện tình cô gái miền tây – Phần 5

Kakaa…tôi cười lớn , rồi cả nhà đi vào tiệc .Tôi sững người khi người đang tiến lại gần chúng tôi là Ông 8 , ông vẫn như xưa không già đi chút nào . Ông cười nụ cười rẩt phúc hậu :

-Duy đây hả con ? Lớn quá rồi này ! Ôi lớn lên xinh quá !

-Dạ…Dạ ông 8 đúng không ạ ! Tôi lắp bắp

-Ông đây chứ còn ai nữa !

Ông vỗ đầu tôi , bóp bóp cái đầu tôi y như lúc tôi còn nhỏ, tôi rụt cổ lại né sang bên :

-Ông ơi hư tóc con đấy ! Con làm cả tiếng ! hehe

-Cái con bé này nó vẫn lí lắc như lúc nhỏ !

Ông cười xòa, ba mẹ và dì 3 tôi cũng cười , rồi ông mời gia đình tôi vào bàn ngồi cùng ông. Ông hỏi :

-À nãy giờ con gặp anh Gấu chưa Duy?

-Dạ chưa ông ạ ! Nhưng chắc anh ấy không còn nhớ con đâu , gặp làm gì ông ơi !

-Đâu ! Nó cứ nhắc con mãi đấy thôi ! Nó mong gặp được con lắm ! Để ông kêu người đi tìm nó lại đây cho con !

Ngồi được 1 lúc nhân tiện tiệc chưa bắt đầu , tôi xin phép đi vệ sinh, vào nhà vệ sinh tôi thoa lại tí son và má hồng , ngắm mình trong gương tôi tự thấy hôm nay mình xinh thế , nhỡ có gặp anh Gấu cũng không đến nỗi tệ và mất mặt . Ra khỏi NVS đi ngang phòng nghỉ dành cho chủ tiệc tôi bỗng nghe tiếng cãi vã và đồ thủy tinh rơi “ choang “ vỡ vụn , tôi giật mình thấy cửa không khóa nên tò mò nhìn vào thì ôi lại là anh bác sĩ và chị bạn khó tính của anh ấy đang gây nhau :

-Em có điên rồi không? Anh đã nói anh và em chỉ là bạn thôi mà.

-Là bạn à ! Là bạn mà lên giường với nhau được à?

-Đó là trước kia chúng ta yêu nhau còn bây giờ cuộc hôn nhân tan vỡ của em , anh bên em chỉ với danh nghĩa bạn bè . Em hiểu không hả Phương ?

-Em không hiểu ! Anh có dám nhìn thẳng mặt em mà nói anh không yêu em không? Ngày hôm nay em muốn anh tuyên bố với tất cả mọi người là anh sẽ cưới em !

-Em điên rồi ! Điên thật rồi !

Nói xong anh ta lao ra cửa đẩy mạnh toan đi ra , vì tật tò mò nên tôi đã hưởng cả 1 cú đạp mạnh của cánh cửa vào trán và mũi , tôi loạng choạng ngã nhưng anh ấy đã đỡ được tôi :

-Em có sao không Duy ? –Vừa xoa chán tôi anh ta vừa hỏi !

-Em…em không sao ? -Trả lời theo quán tính

Chợt nhớ lại ! Ôi sao anh ta biết tên mình nhỉ . Hỏi ngay :

-Sao anh biết tên em?

-Khoan hãy nói nhiều mình đi thôi em !

Kéo tay tôi đi, bỏ lại chị ta trong phòng với tiếng khóc day dứt đáng sợ , đi được một đoạn khi đã tránh xa căn phòng đó tôi mới giật tay lại nói tiếp :

-Sao anh biết tên tôi ? Tôi nhớ là tôi chưa từng giới thiệu tên với anh mà!

-Anh biết tên em là Đoàn Nguyễn Thiện Duy –quê Cần Thơ năm nay 24 tuổi…bla bla…

-Thôi ! Stop ! Sao anh biết về tôi rõ vậy ! Anh lại rất giống anh Gấu ! Chẳng lẽ anh là …không không thể nào…Anh là ai, anh nói đi !

Anh choàng người ôm chầm lấy tôi nhấc bổng lên.

Tôi chới với nên bám vào vai anh

-Anh đây ! Anh Gấu của bé Duy đây mà !

-Buông ra, buông ra ngay!

Anh buông tôi xuống mặt đất đang cười tươi hết mức có thể, tôi vẫn ngơ ngác không tin đây là sự thật , anh đưa tay vào túi quần lấy ra 1 chiếc hộp bên trong là sợi dây chuyền của tôi, à không, của anh tặng tôi năm xưa, tôi quá bất ngờ :

-Ôi dây chuyền này anh nhặt được à? Ôi ! May quá nó không mất ! Mà anh là anh Gấu thật sao, anh đưa mặt dây em nhìn kĩ xem nào !

Anh cúi người đưa mặt sát mặt tôi, tôi cảm nhận thấy hơn thở của anh phả vào mặt tôi . Tôi né sang một bên

-Tôi không nhìn nữa, anh xa ra tý đi, bây giờ anh cười xem nào !

Anh lại cười, vẫn má lúm đồng tiền 1 bên , vẫn răng khểnh chết người ! Giờ tôi mới nhìn kĩ trên mặt anh có vết sẹo ở đuôi mắt là do tôi gây ra năm xưa ! Sao hôm đâm xe tôi không nhìn cho kĩ hơn nhỉ !

-Là anh thật rồi ! Anh Gấu ! –Vừa nói tôi vừa nhảy lên ôm cổ anh , anh cũng ôm tôi, chỉ là cái ôm của anh em thân thiết thôi mà tôi thấy ấm lòng lắm lắm !

Theo Afamily