Số phận đã cho chúng ta vô tình lướt qua nhau nhưng lại không trao cho chúng ta quyền được yêu nhau. Chúng ta chọn say nắng để đủ dừng lại một cuộc tình để không làm tổn thương ai…
Chúng ta là đồng nghiệp và đều có tình yêu của riêng mình. Bạn gái anh và bạn trai em đều là một kiểm toán viên. Vì có người yêu làm kiểm toán, cả anh và em, những con người thường xuyên bị bỏ rơi lại một mình và tự hẹn hò với nỗi cô đơn. Có phải vì lẽ đó, chúng ta đã đến với nhau một cách cuồng nhiệt và nồng nàn. Như hạn hán gặp phải cơn mưa rào và như ánh nắng yếu ớt vụt sáng sau những ngày dông bão.
Em chọn say nắng để tự kìm lòng. Là những ngày tháng uống với nhau vài cốc bia, tâm sự xuyên đêm chuyện công việc, gia đình và tình cảm. Em hỏi lòng có phải em đã sai? Và anh cũng chẳng đúng? Chúng ta đã trói nhau trong những dằn vặt và tội lỗi, ngăn cho cơn say nắng cứ mãi là say nắng, rung động mãi là rung động. Một mối quan hệ lưng chừng.
Em hỏi cả thế giới liệu rằng có bao nhiêu mối quan hệ lưng chừng? Em hỏi rằng có bao nhiêu cô gái giống như em và bao chàng trai giống như anh đã từng có giây phút yếu lòng đến mức như vậy? Em sợ thứ say nắng này rồi sẽ thiêu đốt em trên đoạn đường sắp tới. Em sợ đến mức tuyệt vọng…
Ai trong đời cũng từng có vài lần say nắng, rồi thời gian sẽ chữa lành vết thương. Ai cũng có một hiện tại đáng trân trọng, đừng để chút ngọt ngào giữa dòng đời cám dỗ. Bạn gái anh tốt, và bạn trai em cũng vậy. Em viết những điều này không chỉ cho riêng em, mà cho cả những ai đang lạc lối, giữa lưng chừng của yêu thương…
Ngoài trời đang mưa rả rích. Em mở cửa sổ để nước mưa tạt vào mắt cay xè, để che đi những giọt nước mắt đã chực rơi. Và quan trọng là để em đủ giật mình tỉnh dậy sau cơn say dài. 257 ngày, em say nắng anh. Nay sẽ là ngày cuối cùng, dừng lại để cả 4 người trong chúng ta được hạnh phúc, anh nhé!
Theo Guu