Ô đúng là ngây thơ thật..cô nghĩ sao tôi lại đi lấy loại gái nghèo kiết xác như cô. Chẳng qua ngày đó thấy cô ngoan hiền, biết chắc còn ” cái ngàn vàng ” nên tôi mới tán tỉnh mà thôi.
Tuấn và Hà yêu nhau tính đến nay đã được gần 1 năm, khi yêu Hà xác định mối quan hệ lâu dài với Tuấn chính vì vậy mà cô tin tưởng bạn trai một cách tuyệt đối. Vậy nhưng với Tuấn thì anh chỉ yêu Hà để lợi dụng tình ái…chứ không hề muốn đi đến hôn nhân. Tiêu chuẩn chọn vợ của Tuấn là phải lấy vợ giàu để mong đổi đời mà theo như anh biết thì Hà chỉ là cô gái nhà nghèo, quen Hà cũng chỉ vì anh muốn yêu chời bời một thời gian rồi đá. Và cái quan trọng là Tuấn tin chắc bạn gái hờ của mình vẫn là gái trinh nên anh thả mồi câu dụ dỗ Hà.
Con gái thường yêu bằng tai nên chỉ cần nghe mấy câu ngọt ngào là mê như điếu đổ, chẳng thế mà sau khi Tuấn hứa hẹn nào là sẽ cưới cô khi có công việc ổn định, rồi đưa cô về ra mắt ra đình để mọi người quen biết dần..thì đã Hà tình nguyện dâng hiến hết cho Tuấn. Cứ tưởng khi mình ngoan ngoãn cho anh hết thì sẽ nhận lại được tình yêu thương quan tâm hơn, nào ngờ sau khi chiếm được thể xác của Hà rồi Tuấn quay ra tỏ thái độ lạnh nhạt. Mỗi lần Hà hẹn gặp thì đều đưa ra lý do bận bịu này nọ để từ chối. Thậm chí cả tuần Hà mới được gặp bạn trai một lần…nhưng lần nào Tuấn cũng đòi đưa cô vào nhà nghỉ để thỏa mãn.
( ảnh minh họa )
Không muốn bị coi là vật thỏa mãn nhu cầu cho bạn trai nên Hà kiên quyết từ chối, thấy bạn gái phản kháng có thái độ như vậy nên Tuấn càng được thể đòi chia tay luôn. Thật ra thì sau khi đưa được Hà lên giường Tuấn cũng đã chán ngán cô, bây giờ anh ta đã ” săn” được con mồi lớn nên quyết định ruồng bỏ Hà không thương tiếc.
– Muốn làm bạn gái tôi thì phải biết chiều chuộng khiến tôi ” thỏa mãn”. Cô không làm được thì tôi bỏ là đúng rồi.
– Sao anh có thể nhẫn tâm như vậy chứ? Chẳng phải anh hứa sẽ yêu em…cưới em về làm vợ cơ mà.
– Cô đúng là ngây thơ thật..cô nghĩ sao tôi lại đi lấy loại gái nghèo kiết xác như cô. Chẳng qua ngày đó thấy cô ngoan hiền, biết chắc còn trinh nên tôi mới tán tỉnh mà thôi. Bây giờ cô hết giá trị lợi dụng thì tôi còn giữ lại làm gì nữa cô chứ.
– Anh..anh là đồ khốn nạn…Tôi sẽ khiến anh phải trả giá…
– Bây giờ cô mới biết tôi khốn nạn thì có lẽ hơi muộn rồi. Gái nghèo như cô thì làm được gì cơ chứ…làm đi..tôi chờ đấy…
Nghe được những lời nói đó của Tuấn mà Hà như chết điếng, cô không dám nghĩ người mà mình đặt tất cả tình yêu lại là hạng đàn ông hẹn hạ như vậy. Còn nói về Tuấn thì sau khi đá được cô bạn gái ngốc ngếch anh ta hả hê vô cùng, trước đây Tuấn cũng đã bỏ rơi nhiều cô vậy nhưng với Hà thì anh ” đá” một cách vô cùng nhanh chóng. Với mục tiêu lấy vợ giàu nên Tuấn quyết định đi xin một công việc ngon nghẻ, được người thân giới thiệu đến làm một công ty có tiếng trong ngành khỏi phải nói Tuấn vui sướng vô cùng.
Vậy nhưng ở đời đúng là không ai biết trước được chữ ngờ, Tuấn vẫn cứ tưởng mình thế là đá xong được Hà ai ngờ anh lại gặp ngay một tình huống điếng người. Hôm đó Tuấn có lịch phỏng vấn đi xin công việc mới như đã hẹn, ăn mặc đẹp Tuấn hí hửng bước vào phòng sếp tổng. Vậy nhưng khi vừa ngẩng mặt lên thì anh đã phải giật nảy người ngã quỵ nói không thành lời khi thấy Hà, cô bạn gái nghèo bị mình ruồng bỏ đang ngồi nghiễm nghệ rạng cười. Thấy Tuấn trong bộ dạng sửng sốt đó Hà tiến lại gần rồi cười khẩy.
– Chúng ta lại gặp lại nhau rồi, anh đến đây xin việc sao?…..Hay là đến trả tiền nhà nghỉ hôm trước à? Hôm đó tôi quên chưa nói là anh đi vội quá quên thanh toán 70 ngàn tiền nhà nghỉ đấy. Nếu lần sau không có tiền thì đừng dắt gái vào nhà nghỉ nhé..nhục lắm.
– Cô…sao cô lại ở đây?
– Vậy ra anh đi xin việc mà không chịu tìm hiểu sao? Vậy thì mở mắt to mà quan sát cho kỹ nhé…tôi là giám đốc công ty mà anh đang muốn vào lám đấy.
– Cái gì? Sao có thể chứ….chẳng phải gia cảnh cô nghèo sao…
– Đấy là anh nghĩ thôi..chứ tôi chưa hề nói nhà tôi nghèo. Những cũng may không nói hết cho anh biết không thì làm sao tôi nhìn thấy bộ mặt thật hèn hạ của anh cơ chứ. Nghe nói anh muốn lấy vợ giàu đúng không? Anh đã nhìn lại bản thân mình chưa vậy, chỉ là thằng thất nghiệp mà đòi mơ tưởng cao sang sao. Không có cửa đâu.
– Cô…cô..
– Thôi anh cút ra khỏi đây trước khi tôi gọi bảo vệ. Công ty tôi cần người có đạo đức chứ không phải loại giẻ rách như anh.
Nói rồi Hà nhìn Tuấn với anh mắt khinh bỉ nhất có thể, Tuấn tím tái mặt mày bước ra trong sự nhục nhã. Hóa ra gia đình Hà giàu có, cái ghế sếp tổng mà cô có cũng được thừa hưởng từ bố mẹ cô. Lâu nay cô không nói thật với Tuấn vì muốn thử lòng anh xem sao. Và cũng may mắn là cô đã nhìn ra bộ mặt của người đàn ông hẹn hà ấy sớm.
Theo Eva