Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

Hà Nội, ngày không anh…

Mình buông tay nhau thật nhẹ trong một chiều thu Hà Nội buồn đến nao lòng…

  Hà Nội, ngày không anh...

Ảnh minh hoạ

Anh quay lưng bước đi, thế giới của em như chuyển động nhanh hơn chỉ có bóng anh là chậm đến lạ lùng.

Lang thang một mình nơi hè phố, em nhận ra không có anh sánh bước cùng, khung cảnh nơi đây có vài phần khác. Chiều thu Hà Nội…

***

Lá vàng rơi trải thảm trên từng con đường, hè phố nhỏ. Tiếng lá khô vụn vỡ dưới bàn chân dòng người hối hả ngược xuôi, tiếng lá khô xào xạc dưới những nhát chổi của cô lao công… Phải chăng đây là thanh âm của mùa thu? Gió heo mây ùa về, trời đất hanh khô và nắng thu dường như chẳng còn đủ sức nhuộm lên những con phố màu vàng óng ả ngày nào. Hà Nội luôn mang một nét buồn thương lãng đãng vào những ngày này, nhưng lòng em chắc còn buồn thương hơn Hà Nội.

Bởi một người từng rất thương em, rất thương Hà Nội đã bỏ đi rồi.

Em không khóc. Trong khoảnh khắc anh buông lời chia tay ấy em chỉ nhìn anh mà lặng lẽ, nở một nụ cười đầy gượng gạo rồi dõi mắt theo bóng lưng quen thuộc ấy khuất dần dưới bóng hoàng hôn đang đổ xuống. Không phải em không muốn khóc mà em chỉ đang cố gắng kìm nén cảm xúc của mình. Vào khoảnh khắc cuối cùng ấy, em muốn người đó nhớ đến em về sau này rằng: Cô gái anh từng thương mạnh mẽ và xinh đẹp như thế nào. Để mỗi lần nhớ về em, người đó không cần cảm thấy có lỗi hay ngại ngùng. Chỉ nhớ về em với nụ vười trong sáng, đáng yêu. Nhớ về em về những ngày mình còn tay đan tay dạo qua bao con phố. Nhớ về ngày trên chiếc xe cub ấy, sau tay lái của anh là một vòng tay ôm chặt từ em, là em nghêu ngao hát vang suốt dọc đường về. Những ngày đợi nhau tan học, những ngày chocolate, bánh gấu luôn được đặt âm thầm đâu đó. Những ngày theo chân ai ra sân bóng rổ ngồi xem; cuống quýt đón đưa ai đi học mỗi ngày. Và nếu có lúc nào đó em yếu lòng, bờ vai anh luôn là điểm tựa để em bật khóc. Những ngày đã trôi về nơi rất xa, về miền mà người ta vẫn hay đặt cho nó hai chữ: ký ức.

Người ta thường nói: "Chàng trai mà các em yêu năm 17 tuổi chính là người các em yêu nhất cuộc đời này. Nhưng em à, chàng trai 17 tuổi năm đó đi cùng em sẽ không thể cùng em đi hết cuộc đời này." hóa ra là thật. Chúng ta bên nhau vào những ngày nông nổi nhất, trao cho nhau những cảm xúc chân thật nhất, non nớt nhất nhưng rồi lại chẳng thể cùng nhau bước tiếp vào những ngày trái tim đã đủ lớn.

Giờ chỉ còn em ở lại Hà Nội. Những ngày tâm can như bị cào xé này ai sẽ bên em chở che như ngày trước? Lần đầu tiên em hiểu nỗi nhớ đến đau lòng là như thế nào. Lần đầu tiên em phải học cách tự mình đứng lên sau khi bị bỏ lại. Em không trách anh, em tin vào duyên số. Và khi người ta phải xa nhau, có lẽ, duyên đã hết; lòng người là thứ không thể ép buộc vì vậy em không níu kéo. Rồi vào một thời điểm nào đấy trong cuộc đời này, nhất định, em sẽ lại tìm được một người yêu em, một người khiến em rung động một lần nữa. Em cũng tin vào cái gọi là cơ hội.

Tạm biệt anh, cảm ơn anh, tình đầu của em.

Theo Truyenngan

Related Posts:

  • Một số bệnh tâm lý dễ mắc ở tuổi dậy thìKhi bước vào tuổi dậy thì, các em thường có những biến đổi tâm sinh lý rõ nét và phức tạp nhất, nhiều em chưa kịp thích nghi với sự thay đổi đó nên dễ có những dấu hiệu khủng hoảng tâm lý, không làm chủ được bản thân và thườn… Read More
  • Tình địch lớn nhất của tôi lại là người sống cùng nhà, ăn cùng mâm, đôi khi ngủ cùng giường"Tình địch" này nhiều khi muốn tôi phát điên lên, nhưng không làm sao "xua" đi được.   Tôi chẳng biết cô em chồng của tôi còn ế đến bao giờ nữa. (Ảnh minh họa) Trên đời này tất thảy mọi người đều nói tôi sướng khi có c… Read More
  • Con gái tôi học quá dốtVợ chồng tôi là giáo viên, lại thêm rất nhiều giáo viên tâm huyết cũng cố gắng dạy cháu, rốt cuộc tôi cũng không hiểu vì sao mà con mình lại học dốt đến thế.   Ảnh minh hoạ Tôi là giáo viên của một trường trung học cơ … Read More
  • Món quà 8.3 bất ngờ từ người chồng đã cũKèm theo món quà là những dòng viết ngắn ngủi, nhắc lại một vài kỷ niệm thời tuổi trẻ của chúng tôi…   Dù anh bội bạc, nhưng nhắc tới chồng cũ trái tim tôi vẫn thổn thức (ảnh minh họa) Tận 2 năm sau ngày chia tay chồng… Read More
  • Tâm tư của một người chồngSáng đi làm, gặp chị hàng xóm ở chỗ trọ cũ ngày xưa. Sau câu chào hỏi, chị bảo: “Tuần trước đi siêu thị gặp vợ em, sao dạo này nó gầy và già đi thế, nhìn mãi mới nhận ra”. Nghe xong tự nhiên thấy lòng trĩu nặng.   Ảnh … Read More