Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

Kiếp yêu – Phần 1

Hôm nay bầu trời thật đẹp, tôi đã dậy sớm để tập thể dục, quanh nhà tôi chỉ có 4 nhà vì đều ở trên đồi, tôi là Tâm cô gái với đôi mắt sáng to tròn với nhiều hoài bão và chiều cao khiêm tốn 1,58 và điều đặc biệt là tôi có mái tóc dài đến mông.. tôi chạy qua nhà bạn tôi đó là Lan. Hôm nay Lan sẽ xuống thành phố đi thi cùng tôi..

– Tâm ăn gì chưa, tí xuống kia ăn phở nhé, xem phở dưới đó ngon không?

– Mẹ mình nấu rồi để dịp khác.

– Lúc nào cũng bám đít mẹ, nhanh nhé không muộn…

Tôi chạy về nhà mẹ đã nấu sẵn bát chua với bánh đa cho tôi ăn.

– Ăn đi con cho nóng, hôm nay là ngày quyết định. Cố lên con, thất học khổ lắm.

– Mẹ yên tâm con biết mà con sẽ cố gắng mẹ cũng ăn đi ( tôi thấy mẹ rút điện thoại ra ) mẹ mới mua à.

– À, ừ mẹ nhờ mẹ cái Lan mua cho 1 cái ( mẹ ấp úng)

– Để làm gì vậy mẹ?

– À, mẹ để nghe đài FM thôi.

Kiếp yêu – Phần 1

– Của ông ta đưa mẹ đúng không? Tại sao mẹ có thể vẫn qua lại với người đã bỏ rơi mẹ 18 năm qua như thế được.

– Kìa, dù sao đó cũng là bố con.

– Ông ta đã bao giờ nhận con chưa mẹ? Ngay cả mặt ông ta con cũng quên rồi.

– Bố con có nỗi khổ riêng mà con.

– Nỗi khổ của ông ta và sự chịu đựng của mẹ đã khiến con thành một đứa không có bố, mẹ đến bao giờ mẹ hiểu rằng ông ta chỉ coi mẹ như một nơi đến để ông ta xả cái buồn mà thôi ( mẹ tái tôi rồi rụt tay lại).

– Mẹ xin lỗi mẹ không cố tình.

– Con ghét sự nhu nhược của mẹ, ẹm hiểu không ( tôi vào nhà cầm cặp sách chạy ra ngoài )..đến điểm hẹn Lan.

– Tâm, sao mày đi nhanh thế, mắt sưng húp rồi kìa?

– Ừ, sáng ra có chuyện không vui rồi.

– Thôi tập trung vào thi cử đi, mẹ tao cũng chỉ mong tao đỗ đây này, áp lực lắm.

– Cùng cố gắng thôi ( tôi quàng vai Lan) ..xuống đến bến xe bus cô bán nước gần bến bảo tôi:

– Tâm, hôm qua mẹ cháu đi đâu xinh thế…

– Cháu không rõ ( tôi trả lời hầm hầm)

– Bà cháu sắp giỗ 1 năm rồi đấy nhỉ?

– Vâng, cũng sắp rồi cô.

– Thấy hai đứa đi thi mà cô chán con Chi nhà cô quá, học dốt cho ăn học sướng gấp đôi hai đứa mà cuối cùng thi tốt nghiệp còn trượt.

– Học tài thi phận mà cô, bọn cháu đi trước đây ( trên xe tôi và Lan hào hứng).

Lan: tao nhất định lấy chồng thành phố.

– Cứ ở đấy mà mơ đi không bỏ bài ra ôn đi ( tôi cười )

– Buồn quá, trông họ kìa ( Lan chỉ mấy cô gái thành phố ) ăn mặc đẹp quá.

– Rồi cậu sẽ mua được những bộ đồ đó thôi, nhưng việc hiện tại của cậu là phải học.

– Ừ nhỉ ( Lan cười ngô nghê )

Vừa bước xuống cổng trường thì một chiếc xe ô tô lao tới, một cụ bà đang đứng cạnh tôi.. tôi kéo cụ bà ra sau, mọi người chạy ra xem tôi và cụ có sao không?

Lan: ôi trời ơi có sao không?

– Không sao, xước tay tôi, cụ ơi cụ sao không?

– May không sao, cảm ơn cháu ( chiếc xe định đi tôi chạy ra chắn xe).

– Xuống xe mau, nhanh ( lái xe là một người đàn ông có vẻ say xỉn )…

Anh ta xua tay ý bảo tôi tránh ra.

– Anh xuống ngay, anh đi xe như thế mà không xuống xin lỗi sao ( người dân chỉ trỏ anh ta)..anh ta bước xuống xe chỉ khoảng gần 30 tuổi với dáng vẻ thư sinh nhưng có nét gì đó rất nam tính.

– Sao nào, muốn bồi thường à, bà cụ đó đứng xuống dưới lòng đường khi đang đèn xanh, ai sai còn thích tiền chứ gì ( anh ta rút ra một ít tờ 500 đưa cho bà cụ). Cụ cầm lấy đi khám đi ( tôi kéo tay anh ta, anh ta giật tay ) sao, thế muốn có phần à?

– Ý tôi là anh có vẻ say rồi thì nên bắt taxi đi về để an toàn cho người khác và chính bản thân anh ( anh ta đứng đơ người và tôi kéo tay Lan đi).. vào phòng thi tôi nhắm mắt lẩm bẩm và quyết tâm làm bài thật tốt. Cô gái bên cạnh cứ nháy nháy tôi ý nhắc bài, tôi quay đi đơn giản vì nếu tôi nhắc chính là tôi hại cô ta..thi xong ra gặp Lan.

– Tâm sao rồi?

– Tàm tạm, còn nàng thì sao hả nàng?

– Cũng ổn ( Lan và tôi cười )…

Ra đến cổng cô gái lúc nãy nháy mắt tôi, nhắc bài tiến tới.

– Này, con nhà quê kia, mày không hiểu ý tao à hay là mày giả vờ thế ( tôi không trả lời ) sao mày không trả lời, mày khinh tao à…

– Tôi không hiểu tiếng chị nói, chị người thành phố, tôi người nhà quê nên chỉ hiểu tiếng ở quê thôi ( cô ta tức nắm chặt tay).. 1 lúc sau, 1 người đàn ông đến đón cô ta chính là người lúc sáng đâm vào bà cụ.. thấy tôi anh ta đi xuống thì tôi bước lên xe bus và không thèm nhìn.

Lan: này, hóa ra lão đấy là bạn trai của cái con thổ tả kia.

– Thổ tả là gì?

– Là nó bị đi ngoài đến nỗi ngu người đi ý ( tôi cười ngặt nghẽo )

– Cậu nói câu hay nhỉ?

– Nhưng nhìn đứa đấy phải hơn tuổi bọn mình đấy chắc là thi lại mấy lần rồi ý chứ.

– Mình cũng đoán vậy, mà thôi kệ đi, quan tâm gì.

Theo Afamily

Related Posts: