My mơ màng là Phong đang mỉm cười với cô
Anh và cô đang nắm tay nhau phong mặc bộ quân phục trông thật oai nghiêm và đẹp trai nắm tay cô trên con đường dài. Cảm giác thật ấm áp bất chợt có một đám người chạy đến anh nắm chặt kéo cô đi nhanh, không kịp nữa người ta đã tới trước mặt rồi 5 tên con trai cao to họ kéo Phong lên xe
Phong đợi em… cô vừa khóc vừa đuổi theo họ…đợi em
Chiếc xe phóng nhanh đi chỉ để lại mình cô trên con đường vắng , nỗi sợ ập đến. Cô sợ mất anh sợ sự cô đơn.
Không…Phong ơi…Phong…đợi em
-My…anh ở đây nắm chặt tay My phong nhíu mày lo lắng
Nhận được tin báo anh chạy vội tới bệnh viện . Thấy cô nằm đó trên tay cắm kim truyền người toàn vết thương anh giận , anh giận bản thân mình không bảo vệ được cô để khiến cô ra nông nỗi thế này
Anh…anh không bỏ em chứ
Ngốc quá…chỉ có em bỏ anh thôi chứ anh có bao giờ nói bỏ em
Cô mỉm cười , phải chăng cô đang cố tìm lại một chút ấm áp một chút thôi cũng được. Cô nghĩ mình đã quên anh nhưng trong khoảnh khắc sinh tử cô mới thấy anh quan trọng nhường nào. Đúng là tình yêu thật khó đoán, yêu một người thì dễ mà quên có khi phải mất cả đời
ở nơi nào đó…
Chị xin em… Chị nhỡ tay
Trang cười nhếch mép… tao nhớ đã cảnh báo chúng mày rồi đúng không. Hình như lâu quá tao không đáng người nên chúng mày coi thường
Không phải đâu chỉ là…
Im mồm
Nói rồi Trang lao vào tụi con Kim hôm nay cô bé giận thật sự người mà cô tin kính bấy lâu nay bị thương trước mặt cô…
6 năm trước khi cô mới 16 tuổi cái tuổi dở dở ương ương. Hôm đó ba mẹ cô ép cô đi dự tiệc ở nhà đối tác nói là học hỏi và mở rộng mối quan hệ. Ừ thì đi không cũng được chẳng ham hố gì đến những buổi tiệc như thế này nhưng vì muốn chứng minh cho ba mình không phải vô dụng nên đành theo
Bữa tiệc chán ngắt Trang cứ ngồi một chỗ mà ngắm mọi người ăn uống nghe mấy lời nịnh bợ làm cô phát ngán
Trong buổi tiệc tẻ nhạt ấy cô gặp My ấn tượng đầu tiên là một chị gái cao có vẻ mặt cực kì lạnh và giống như Trang My tỏ ra chán ghét nơi này.
Không ngờ my lại tới bắt chuyện với trang khác với vẻ mặt lạnh lùng trước đó cách nói chuyện ân cần hỏi han quan tâm của cô làm trang ngạc nhiên hết sức. Trước giờ chưa ai như vậy với cô cả họ đến với cô làm bạn với cô vì tiền và gia thế nhà cô. Sau lần đó Trang âm thầm điều tra về cô… ngạc nhiên thật con gái út của chủ tịch tập đoàn K chuyên kinh doanh dịch vụ khách sạn và có vai vế lớn trong thế giới ngầm lại là một cảnh sát. Biết về hoàn cảnh của My Trang càng thương cô nhiều hơn, công việc bận bịu khiến Trang và My quên nhau đến khi gặp lại My trong tù . Trút giận xong Trang đi tới góc mà My vẫn hay nằm, nhìn ra ngoài cửa sổ cầu mong My không sao
Vết thương của My khá nghiêm khá nặng cô ở lại bệnh viện điều trị 1 tháng . Đúng là trong cái rủi có cái may 1 tháng ở bệnh viện cũng là một tháng My hạnh phúc nhất, ngày trở lại trại cô có hơi nuối tiếc. Giá như mình không nhận tội thay chị Linh thì có lẽ bây giờ đã có một gia đình nhỏ ấm áp, cô không hối hận cô chỉ tiếc sao số phận mình lại nghiệt ngã cứ mãi trêu đùa cô. Về lại phòng giam Trang chạy đến ôm chầm cô nức nở. Hơi ngạc nhiên nhưng rồi My cười nhẹ cô bé này không ngờ cũng nhiều nước mắt quá
Bọn con Kim từ đợt sau đó ngoan đột xuất không dám gây sự với cô nữa… my và Trang thân nhau hơn trang kể cho my nghe chuyện đời mình my cũng tâm sự nói sự thật tại sao cô vào đây
-chị bị ngớ ngẩn thật rồi..không thể tin được trang liếc cô
Haha nhìn ra cửa sổ my cười nhạt em chưa phải chịu cảnh bị ruồng bỏ nên em không biết cô đơn nó đáng sợ như nào đâu, nếu phải đổi 13 năm tù lấy tình thương thì chị cũng sẵn lòng.
Nhìn My trang ngao ngán…
Thoắt cái bây giờ my đã thụ án được 9 năm thời gian trôi nhanh thật dạo này thấy phong lạ lắm anh ít đến thăm cô hơn, mỗi lần tới anh khong còn nhìn vào cô như trước nữa . Đợi em nhé chúng ta sắp được ở bên nhau rồi
-Ê tớ nghe nói trưởng phòng hình sự Phong sắp làm đám cưới đấy
Nghe đâu thế…có chính xác không
Đúng mà mấy hôm nay mọi người đồn ầm lên thấy đội trưởng cũng bảo thế
Haizzz thế tội cho chị My … đúng là có duyên mà không có phận m
Nói luyên thuyên gì thế làm việc đi Trung quát
Nhìn thấy Trung my cười nhẹ có chút thất thần
Chị không sao chứ
Có đúng không Trung
Chuyện gì ạ?
Chuyện anh Phong… sắp cưới
Trung tới ôm lấy cô, đừng khóc mạnh mẽ lên chị
Vậy là đúng rồi , đáng ra từ trước cô không nên ôm mộng không nên giữ chặt như vậy. My không trách anh cô chỉ buồn…làm gì có ai mà đợi lâu đến vậy…ngồi thụp xuống TAN VỠ…
Yêu anh nhiều…nhưng chỉ cần nhìn anh từ xa cũng đủ rồi.
Theo Afamily