Từ ngày Lan sinh, Hương – cô bạn thân của cô từ nhỏ đêm nào cũng qua chơi với mẹ con cô để đỡ đần bạn mình trong thời gian ở cữ. Lan thấy vậy nên rất cảm động. Mới sinh xong người Lan còn yếu và mệt mỏi, Hương biết thế nên lúc nào cũng động viên:
– Mày cứ nghỉ ngơi đi cho khỏe, con khóc cứ để tao bế cho.
– Mày tốt với tao quá, bố mẹ ở xa giờ có mày đến đây mỗi tối tao cũng thấy đỡ tủi thân.
– Ôi dời, con điên, bạn bè với nhau mày nói mấy lời khách sáo đó làm gì chứ, thôi nghỉ ngơi đi nhé.
Lan quý mến Hương bao nhiêu thì bà Hòa – mẹ chồng cô là ghét cô bấy nhiêu. Với kinh nghiệm của 1 người phụ nữ có gia đình lâu năm bà Hòa hiểu rằng việc để phụ nữ lạ trong gia đình luôn là mối nguy hiểm cho hạnh phúc gia đình. Trong khi con dâu mình lại mới bầu bí và sinh xong không khác gì mẹ sề, con trai thì bị cấm vận lâu ngày còn Hương thì lúc nào cũng phơi phơi ăn mặc thì gợi cảm. Nghĩ thế bà nhắc khéo với Lan, nhưng khi đó cô chỉ cười bảo:
– Nó không dám đâu mẹ, con tin chồng con và tin cả Hương nữa. Con với Hương có khác gì chị em ruột cả mẹ à. Nó nhiệt tình thì mới đến giúp mẹ con mình như vậy là con biết ơn nó lắm rồi. Mẹ đừng nghĩ ngợi gì mẹ nhé.
Nghe con dâu nói thế bà Hòa lại thở dài, bà biết Lan quá hiền lành nhìn mọi thứ quá đơn giản nên bà sẽ giúp cô giải quyết việc này. 1 hôm không ngủ được bà dậy đi vệ sinh thì chết sững khi thấy Hương đang lôi tuột con trai mình lên ban công sân thượng để hôn hít. Cô ta tự động tụt áo ngay trước mặt Dũng rồi kéo tay anh đặt vào:
– Anh không muốn sao, em biết anh cũng thích em mà.
Ảnh minh họa
Mỡ đến miệng mèo không chén thì mới lạ, Dũng thấy thế cũng lao vào hôn cô ta ngấu nghiến rồi sờ soạng khắp nơi. Bà Hòa thấy thế định lên cho 2 đứa mấy cái tát nhưng đúng lúc đó cháu bà khóc ré lên, sợ con dâu tỉnh giấc biết chuyện nên bà quay lại phòng ngủ để bế cháu.Hai người kia có tật giật mình sợ bị phát hiện nên cũng quay lại. Thấy thế bà Hòa bảo:
– Đêm hôm 2 đứa lên trên đó làm gì??
– Dạ con lên hút thuốc, Hương ngửi thấy mùi nên nhắc khéo con đừng hút.
– Vâng… đúng đó bác.
– Thế à, sao tôi không ngửi thấy mùi thuốc nhỉ, mà cô cúc lại áo đi kìa, cúc nhầm rồi đấy.
Bà Hòa liếc xéo khiến Hương quay mặt đi:
– Vâng vâng, Hương xấu hổ bỏ xuống dưới phòng còn Lan vì cả ngày con quấy mệt quá nên vẫn ngủ. Bà Hòa nhìn con trai rồi bảo:
– Mày cẩn thận đó, vợ mới sinh con xong đừng làm gì thất đức để nó phải buồn phiền. Gia đình có một thôi con à, cố mà giữ đi, mày không giữ thì không ai có thể giữ hộ đâu.
– Sao mẹ lại nói thế con có làm gì đâu, mẹ cứ buồn cười.
Dũng bỏ xuống phòng, Bà Hòa vừa bế cháu vừa tức tối. Rồi 1 lần nữa bà đi chợ về thấy Hương mới đến mua 1 đống hoa quả đang ngồi bón cho con trai mình từng quả. Váy mặc cũng như không đã thế còn cố kéo đến tận đùi nhìn mà ngứa mắt:
– Hương này, từ sau cháu không phải đến đây sau giờ làm nữa đâu. Cháu của bác, bác tự chăm được, cháu cứ đến thế này gia đình bác thấy áy náy lắm.
– Dạ không có gì đâu bác, cháu là Dì của Bi nên cháu đến chăm nó cũng là bình thường mà. Sau này cháu có con Lan lại đến giúp cháu, như thế cho có chị có em bác à.
Bà Hòa biết cái loại đàn bà mặt dày như Hương không dùng biện pháp mạnh không được, nói mấy câu này với cô ta chẳng ích gì. Bà lẩm bẩm:
– Chăm cái gì chứ, phụ bế con thì ít mà thả thính câu dẫn chồng con dâu tao thì nhiều, mày cứ chờ đó.
Hôm ấy bà giả về kêu mệt nên đi ngủ sớm, bà dặn Hương tối lỡ Bi có khóc thì đỡ đẫn với cái Lan giúp bà. Hương sung sướng dạ vâng. Đêm đến cô ta lại lén dậy khi Lan đã ngủ say rồi đi xuống phòng khách để hú hí với Dũng. Khi cả 2 đang quấn lấy nhau trên sàn nhà, bà Hòa đi xuống bật đèn lên khiến cô ta hốt hoảng kéo quần và cúc áo lại:
– Mẹ… mẹ à.
– Mày câm mồm.
Rồi bà nhìn qua Hương và gằn lên:
– Khốn nạn, tao biết mà. Mày đến đây để làm mồi chài chứ chăm chút gì cho con dâu và cháu tao. Loại đàn bà lẳng lơ như mày từ nay đừng hòng bước chân vào cái nhà này nửa bước. Tao thấy tao chặt chân.
– Bác à bác bình tĩnh đi, xin bác đừng để Lan biết chuyện này.
– Thật uổng công con dâu tao tin tưởng mày, từ mai biến khỏi đây và đừng bao giờ bén mảng đến nữa biết chưa hả??
– Dạ cháu biết rồi, cháu xin lỗi bác.
– Còn mày nữa, tao cảnh cáo mày sao rồi hả?? Vợ mày đau đớn vất vả sinh con cho mày, mày không xót à mà con đi hú hí với con hồ ly tinh này. Cái loại đi câu dẫn chồng của bạn mình mà mày cũng chấp nhận được à, đúng là khốn nạn.
– Mẹ ơi con sai rồi mẹ nói bé thôi kẻo vợ con biết.
– Nếu mày sợ nó biết như thế thì sao còn làm, mày đúng là khiến tao thất vọng.
Bà Hòa bỏ lên nhà, lén nhìn qua khe cửa thấy con dâu đang cho con bú, thấy bà cô mỉm cười mệt mỏi:
– Mẹ ạ, Hương ngủ bên đó hả mẹ.
– Ừ nó đi vệ sinh, con cho cháu ăn rồi nghỉ ngơi thêm đi.
– Vâng, mẹ mệt cứ nghỉ đi con xoay xở được ạ.
– Ừ.
Bà khép cửa lại thấy thương con dâu vô hạn, phận đàn bà với nhau đáng lẽ Hương phải biết xót bạn. Đằng này nhân lúc bạn mệt mỏi không đáp ứng được cho chồng thì liền đi mồi chài, đúng là đáng khinh. Sau hôm đó Hương lấy cớ bận đi công tác để không đến nhà Lan nữa, còn Dũng cũng thấy ngại và có lỗi nên chăm sóc vợ con nhiều hơn. Thế mới nói, cuộc đời này không tin được ai, cái thể loại bạn thân em gái nuôi tốt nhất đừng bao giờ cho ở lâu trong nhà mình vì như thế không khác gì rước hồ ly về nhà cả.
Theo Iblog