Thứ Sáu, 1 tháng 9, 2017

Gặp lại anh… trong tưởng tượng

Em vẫn thường tưởng tượng: Nếu như bất chợt ta gặp lại! Lúc đó sẽ ra sao? Em ngẩng cao đầu, chúng ta mỉm cười với nhau, em tự tin và xinh đẹp…

Hôm đó trời lạnh, anh mặc một chiếc áo khoác to lớn đi đằng trước còn em nhún từng bước một dẫm lên dấu chân anh. Chúng mình đi mấy vòng quanh Hồ Gươm rồi chọn ngồi dưới một gốc cây cổ thụ. Em lấy hết can đảm giả vờ bâng quơ hỏi “Anh! Vì sao anh và chị ấy chia tay?”. Em nghĩ, có lẽ anh sẽ lặng im, hoặc nói là “không hợp”. Nhưng anh lại nhìn ra xa phía tháp Rùa và bảo “vì anh không muốn làm cô ấy tổn thương. Bọn anh yêu nhau 6 năm mọi cách có thể đều đã thử… ”. Khi quay sang nhìn vào gương mặt đẹp tựa thiên thần của anh, hàng mi cong veo lay động, em cảm thấy lòng mình thắt lại, một chút ghen tị nhưng cũng có một chút không nhẫn tâm…

Sau đó, anh đến đón em vào mỗi chiều thứ 7, chở em đi ăn, đi xem phim. Mặc dù vẫn biết những cuộc hẹn hò đó nằm trong danh sách những điều mong muốn của bố mẹ anh và anh chẳng lấy gì làm hứng khởi. Nhưng không hiểu sao em không thể nào từ chối nổi. Ban đầu, em thụ động và không tham vọng, chỉ là khi anh (thần tượng của em) xuất hiện trước mặt thì em muốn nhìn, muốn nghe và muốn được ở gần anh lâu hơn. Em cố gắng không làm phiền anh, tạo cho anh cảm giác tự do, thoải mái…

Gặp lại anh… trong tưởng tượng

Em muốn nhìn, muốn nghe và muốn được ở gần anh lâu hơn (ảnh minh họa)

Nhưng rồi mọi chuyện tiến triển ngoài dự đoán, khi bố mẹ anh sang chơi và đặc biệt khi anh hỏi “em có đồng ý xây dựng gia đình với anh không?”. Đầu óc em muốn nổ tung và trái tim như nhảy vọt ra khỏi lồng ngực. Ngày đó, thiếu chút nữa em đã chạm vào một giấc mơ có thật. Bọn mình đã đám cưới, có con và sống với nhau… Nếu như em không đòi hỏi một tình yêu và ghen với quá khứ, anh nhỉ! Anh nói “Em còn trẻ con quá. Còn anh muốn là muốn tìm một người vợ” nên chúng ta chia tay. Em đã cố gắng tốt nghiệp Đại học, tìm việc làm, thay đổi bản thân… nhưng dường như những điều đó không khiến anh lay chuyển. 6 tháng sau anh lấy vợ, một cô gái cũng có tên giống như mối tình đầu của anh.

Thời gian anh kết hôn đối với em khá khó khăn. Bởi vì chỉ cần bước chân ra khỏi nhà thì đâu đâu em cũng nhìn thấy hình bóng cũ. Em không thể ngăn mình ngoái lại mỗi khi nhìn thấy một chiếc xe Jupiter xanh đá, một bóng áo quen. Em không thể dừng nghĩ đến anh khi đi qua Hồ Gươm, những quán ăn, quán café chúng ta đã từng đến. Và đêm, khi chỉ còn lại một mình lặng lẽ em không sao ngăn được những dòng nước mắt rơi xuống. Lúc đó, đã có hàng nghìn lần em muốn cầm điện thoại nên, bấm dãy số quen thuộc và nói “em nhớ anh!”. Nhưng cuối cùng điều duy nhất em có thể làm là nhấn nút “Delete”.

Gặp lại anh… trong tưởng tượng

Có những khoảnh khắc em vẫn thường tưởng tượng, gặp lại anh (ảnh minh họa)

6 năm trôi qua như một cái chớp mắt và chúng ta ai cũng có cuộc sống của riêng mình. Trong quãng thời gian đó em chưa bao giờ gửi một cái tin, gọi một cuộc điện thoại hay hỏi han tin tức về anh dù nửa chữ. Dần dần những hình ảnh của anh cũng không còn xuất hiện thường xuyên trong em nữa. Nhưng có những khoảnh khắc đi qua những con đường quen thuộc em vẫn thường tưởng tượng: Nếu như bất chợt ta gặp lại nhau! Lúc đó sẽ ra sao? Em ngẩng cao đầu, chúng ta mỉm cười với nhau, em tự tin và xinh đẹp… Nhưng đáng tiếc là em và anh chẳng bao giờ gặp, trong 6 năm và mãi mãi về sau này. Ngày nghe tin anh mất em vẫn đi trên con đường đầy lá bay với những tưởng tượng còn nguyên vẹn…

Hằng Vũ

Related Posts: