Em thú thực chưa thấy người yêu nào lại quý người và tốt tính đến thế. Em bảo bác không cần kỳ lưng cho em đâu nhưng bác nhất quyết làm…
Chắc chẳng có ai về nhà ra mắt nhà bạn trai lại gặp tình huống oái ăm như em. Chả là em với anh ấy quen nhau đến nay đã được 1 năm 2 tháng rồi, cả 2 cũng đã đến tuổi dựng vợ gả chồng nên khi yêu nhau em và anh ấy đều xác định dài lâu chứ không phải yêu chơi bời như thời còn trẻ trâu nữa.
Suốt quãng thời gian yêu đương tìm hiểu, bạn trai đối xử tốt với em vô cùng. Chiều nào đi làm về 2 đứa cũng đi chợ vào chỗ em nấu rồi cả 2 cùng ăn như 1 gia đình, 10 giờ đúng anh ấy lại phi xe về phòng, cách chỗ em ở 4 cây số. Hơn 1 năm yêu nhau cũng có vài lần 2 đứa ngủ chung nhưng chỉ ôm nhau ngủ chứ không làm chuyện kia vì anh ấy nói tôn trọng em không muốn làm em phải suy nghĩ.
(Ảnh minh họa)
Anh ấy càng như thế em càng yêu, nhiều lần em cũng định hỏi người yêu về chuyện trinh tiết nhưng lại ngại nên thôi. Em hơi lo lắng khoản này vì thú thật em không còn là con gái nữa, em đã trao cho tình cũ vì dù gì bọn em cũng gắn bó suốt 3 năm trời. Giờ bạn trai lại gìn giữ không dám mạo phạm em chỉ sợ anh ấy nghĩ em còn trinh nên mới vậy thì nguy.
Ngày Dũng rủ em về quê ra mắt em vừa vui vừa thấp thỏm, nhưng rồi vẫn quyết định về. Hôm đó trời nắng 2 đứa phi xe máy về nhà anh ấy mà như thiêu đốt, xuống xe em xây xẩm hết mặt mày vì bị say nắng. Bố mẹ anh ấy thấy thế liền pha nước mát cho 2 đứa uống.
Nhà Dũng có điều kiện hơn em nghĩ, bố mẹ anh ấy cũng rất dễ chịu. Lần đầu về nhà người yêu nhưng 2 bác tỏ ra vô cùng thân thiện, cứ bảo em vào phòng nằm nghỉ đi cơm nước để bác ấy lo. Dũng cũng ân cần bảo em:
– Em cứ nghỉ ngơi đi, nằm tý cho khỏe, trời nắng thế này bố mẹ hiểu mà em.
Nghe lời mọi người em loạng choạng đi vào phòng nằm 1 lúc. Tỉnh dậy em xuống bếp dọn cơm giúp mẹ anh, ăn xong 2 bác cứ bảo:
– 2 đứa cứ ở nhà chơi vài hôm rồi hãy lên Hà Nội, lên trên đó nắng lắm ở nhà mẹ nấu mấy món mát mát cho mà ăn.
Người yêu em nghe thế liền bảo:
– Vâng con và Hương ở lại chơi chiều tối mai con mới lên mẹ à.
– Ừ đúng đấy con à.
Chiều tối nóng quá nên em xin phép đi tắm, lúc đang tắm thì mẹ anh gõ cửa:
– Mở cửa đi vào bác kỳ lưng cho, bác nấu nước lá thơm cho con rồi đây này.
Em ngại vô cùng, loay hoay 1 lúc rồi cũng tặc lưỡi vì không muốn phụ công bác ấy. Em thú thực chưa thấy mẹ người yêu nào lại quý người và tốt tính đến thế. Em bảo bác không cần kỳ lưng cho em đâu nhưng bác nhất quyết làm. Bác tâm sự:
– Hồi trước bác cũng có cô con gái, 2 mẹ con thân nhau lắm, khi nó tắm bác cũng hay kỳ lưng cho nó thế này. Nhưng từ khi em ấy mất bác không còn có cơ hội đó nữa.
Nghe bác nói vậy lòng em chùng xuống thấy thương bác vô cùng, nên để yên cho bác làm. 1 lúc sau em vô tình để mẹ bạn trai thấy ngực của mình vì nhà tắm hơi bé, em bối rối còn bác ấy đứng hình vài giây rồi bảo:
– Sao đầu ngực của con to và đen thế, con và thằng Dũng đã ngủ với nhau chưa? Bác hỏi thật đấy.
Em nóng ran mặt:
– Dạ… bọn con chưa ạ.
– Thế nó có biết chuyện con không còn là con gái không?
– Con… con…
– Con cứ nói thật đi phụ nữ với nhau cả không phải ngại.
– Dạ bọn con chưa từng nói về vấn đề này ạ.
– Thằng Dũng là người đàn ông có trách nhiệm, tốt tính nhưng lại rất quan trọng chuyện trinh tiết con à. Yêu ai nó sẽ không mạo phạm vì nó muốn giữ gìn cho bạn gái…
Nghe bác ấy nói đến vậy dù trời nóng mà em thấy lạnh toát khắp người:
– Con xin lỗi, con không xứng đáng làm dâu nhà bác. Con thấy thật hổ thẹn…
(Ảnh minh họa)
Em bật khóc bối rối khoác chiếc áo vào mặc kệ nó ướt sũng:
– Không sao, phụ nữ mình cũng có khi yếu mềm bác biết mà. Giờ nghĩ cách làm sao để nó chấp nhận chuyện này nếu không bác sợ sau này lấy nhau về lại khó sống. Con hiểu ý bác chứ, bác sẽ để con tự giải quyết và không nhắc gì đến vấn đề này nữa. Hôn nhân là chuyện cả đời con à, 2 đứa cần thẳng thắn với nhau và đặc biệt phải chấp nhận khuyết điểm của nhau thì mới sống hạnh phúc lâu dài được.
– Dạ con hiểu ạ, con cảm ơn vì bác đã cảm thông.
– Ừ thôi con thay đồ đi rồi ra ăn cơm kẻo để lâu ốm đấy.
Mẹ bạn trai đi ra ngoài còn em vẫn đứng trơ ra như tượng chân tay bủn rủn. Em thấy xấu hổ bẽ bàng lẫn cảm động, em cứ nghĩ bà sẽ mắng té tát rồi đuổi thẳng cổ em về vì không xứng với con bà, nhưng may bà đã không làm vậy. Tối đó em ăn cơm trong tâm trạng rối bời, biết em buồn bà cứ cố làm em vui dù thế cả đêm em cũng không ngủ nổi. Giờ em phải làm gì đây các chị thú nhận với bạn trai mọi chuyện hay là đi vá trinh. Nghĩ đến việc đánh mất anh ấy là em lại run rẩy sợ hãi thực sự em yêu và trân trọng người đàn ông này rất nhiều. Xin hãy cho em lời khuyên.
An Nhiên/ Theo Thể thao Xã Hội
Trong cuộc sống có rất nhiều điều cần thổ lộ, hãy gửi lời tâm sự của bạn tới VGT qua email: newsvietgiaitri.com.vn để mọi người cùng chia sẻ nhé! VGT cam kết sẽ giữ bí mật mọi thông tin mà bạn gửi cho chúng tôi trong mọi trường hợp.