Em cứ tưởng mọi việc sẽ trót lọt vì dẫu sao chồng em cũng đã chẳng quan tâm đến em quá lâu rồi. Nào ngờ, trời tính không bằng người tính, em đụng mặt mẹ chồng ngoài đó các mẹ ạ…
Chia tay mối tình đầu trong đau khổ và tuyệt vọng, em đã nghĩ rằng tình yêu là một cái gì đó vô thực, thậm chí không còn tin vào tình yêu nữa. Yêu nhau làm gì rồi đến lúc chia tay người ta cũng phũ với mình như thể chỉ muốn vứt bỏ mà thôi.
Mấy tháng sau, em gật đầu cưới luôn 1 anh chàng được mai mối vì nghĩ đằng nào mình cũng không cần tình yêu, thà rằng lấy quách 1 ông chồng rồi sống còn hơn. Nhưng nào ngờ, cuộc hôn nhân không có tình yêu khó khăn hơn em tưởng rất nhiều.
Suốt 10 năm, 10 năm trời chồng không thèm đụng vào người em, thậm chí không thèm ngủ chung giường. Ai bảo đàn ông phụ nữ sẽ hút nhau theo bản năng chứ, dù cho em đã thử biết bao nhiêu cách mà anh vẫn thản nhiên và lạnh lùng 1 cách vô tâm.
10 năm lấy chồng nhưng em vẫn còn là gái trinh, nghe thật nực cười nhưng chính là vậy, sống trong căn nhà mà cảm chừng như sống trong địa ngục. Em không biết mình lấy đâu ra nghị lực để trải qua chuỗi ngày tháng đau khổ đến cùng cực ấy, chỉ biết rằng em đã thực sự mệt mỏi lắm rồi.
Lúc ấy, em đã làm một việc mà chẳng ai tung hô cả, đó là tìm đến tình cũ của mình. Anh bây giờ đã là 1 người có vợ con đủ đầy, mọi người có thể trách em nhưng thực sự em không biết phải nhờ vả ai hết.
Chuyện của em không phải thứ có thể chia sẻ với người ngoài nhưng em nghĩ anh biết, bởi anh cũng là 1 phần nguyên nhân khiến cuộc sống địa ngục của em bắt đầu.
– Anh dạo này thế nào? Có khỏe không?
– Anh… vẫn thế. Còn em, gia đình hạnh phúc chứ!
– 10 năm rồi, 10 năm rồi anh mới đáp trả tin nhắn của em và hỏi em hạnh phúc sao? Em không, em chẳng hạnh phúc được, em buồn lắm.
– Sao thế? Có chuyện gì vậy.
– Vợ chồng em lấy nhau không tình yêu, không hạnh phúc. Chồng em không đụng vào người suốt 10 năm trời, em không biết nên tiếp tục cuộc sống này như thế nào nữa. Em ngột thở và tuyệt vọng lắm.
– Anh… anh không biết phải nói thế nào nữa cả. Chúng ta lúc đó, còn trẻ quá.
– Em biết, em không nên nhắn tin cho anh như thế nầy. Em cũng biết anh giờ đã có vợ con đàng hoàng nhưng mà em không thể chịu được nữa. 10 năm trời… em vẫn chưa quên được anh. Em… em muốn hẹn gặp anh được không?
– Nhưng giờ anh đã có… anh không thể?
– Em biết, em chẳng cầu gì cả, chỉ cần anh cho em làm đàn bà 1 lần thôi, được không?
– … Thôi được rồi.
Thành công hẹn được tình cũ ra nhà nghỉ, em chỉ muốn được làm đàn bà 1 lần trong đời mà thôi, chẳng muốn gì cả, chỉ là muốn không phải chết đi mà không được trải nghiệm cảm giác được người đàn ông mình thực sự yêu ôm và làm tình. Em muốn trở thành đàn bà, 1 người đàn bà đúng nghĩa, em biết đọc những dòng này sẽ có người chửi em là lăng loàn nhưng em cùng đường rồi, em không còn thể làm cách khác được nữa, ít ra là… em không biết phải tìm đến ai cả.
Những ngày chờ đợi đến ngày hẹn với tình cũ, em cứ hân hoan như 1 đứa trẻ ý, cảm giác được làm người phụ nữ thực sự rất tuyệt, cứ như mong chờ đến đêm tân hôn vậy. 10 năm, em mới gặp lại anh, anh giờ đã già hơn, không còn như xưa nữa nhưng dáng vẻ người đàn ông em từng yêu vẫn còn thấp thoáng đâu đó trong anh.
(ảnh minh họa)
Em cứ tưởng mọi việc sẽ trót lọt vì dẫu sao chồng em cũng đã chẳng quan tâm đến em quá lâu rồi. Nào ngờ, trời tính không bằng người tính, em đụng mặt mẹ chồng ngoài đó các mẹ ạ, ông trời quả nhiên không thương em:
– Ơ, mẹ…
– Con dâu…
– Mẹ cũng đến đây… làm gì vậy ạ.
– Mẹ…. mẹ không biết phải nói với con thế nào nữa nhưng… con giữ kín chuyện này được không?-
– Mẹ, chuyện này là sao? Chẳng phải bố mẹ vẫn hạnh phúc còn gì…
– … Hạnh phúc gì đâu con, chỉ là cái vỏ ngoài thôi. Bố mẹ lấy nhau nhờ mai mối, sống với nhau không có tình yêu, từ sau khi mẹ sinh chồng con để hoàn thành nghĩa vụ có thằng con trai nối dõi, bố mày đã không thèm đụng đến mẹ nữa rồi. Mẹ buồn bã suốt bao nhiêu năm chẳng dám nói với ai, cũng chẳng dám hé nữa lời bởi không muốn gia đình bên ngoại điều tiếng nhưng mà… con hiểu không? Mẹ không chịu được cảnh nửa đêm nằm cạnh chồng mà không được yêu thương. Mẹ…
Nghe mẹ chồng nói những lời này mà em không tài nào tin nổi, hóa ra, em và bà cũng cùng chung nỗi niềm. Hóa ra, bà cũng sống cuộc hôn nhân không hạnh phúc như em, ôm chặt bà em khóc nức nở, em hứa không nói chuyện của bà ra ngoài cho nhà chồng biết.
Thế đấy mọi người ạ, cùng là 2 người phụ nữ nhưng lại cùng chung 1 nỗi niềm không được chồng yêu thương. Ai nói là sống không cần tình yêu, trái tim con người mà không có tình yêu thì chẳng khác nào đất khô cằn cả. Vậy nên, sau này có lấy chồng các mẹ cũng nhớ lấy được người yêu thương mình nhé, như thế mới không rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như em.
Mộc Miên / Theo Thể Thao Xã Hội
Trong cuộc sống có rất nhiều điều cần thổ lộ, hãy gửi lời tâm sự của bạn tới VGT qua email: newsvietgiaitri.com.vn để mọi người cùng chia sẻ nhé! VGT cam kết sẽ giữ bí mật mọi thông tin mà bạn gửi cho chúng tôi trong mọi trường hợp.