Anh nắm tay tôi ‘Chúng ta cưới nhưng không đăng ký kết hôn, đợi anh sang Úc, nhập cảnh xong anh sẽ báo với chính quyền bên đó để về Việt Nam kết hôn. Lúc đó anh sẽ đưa em sang cùng’. Nghe anh nói tôi đang phân vân, anh ôm tôi dỗ dành ‘nhanh thôi mà, em đừng lo’
Tôi và anh tình cờ quen nhau trong buổi sinh nhật của bạn tôi. Với ngoại hình ưa nhìn gương mặt xinh xắn tôi đã làm anh say như điếu đổ. Sau 3 tháng đi chơi hẹn hò, chúng tôi đã phải lòng nhau. Anh đã tỏ tình với tôi “Em đồng ý là người yêu của anh nhé” và tôi đã đồng ý.
Anh nói với tôi “chị gái anh đang ở nước ngoài, bố mẹ muốn anh sang đó định cư. Anh sợ em không chờ được lâu và anh cũng sợ sẽ mất em. Anh muốn trước khi sang đó chúng ta hãy làm đám cưới nhé”. “Nhưng cưới xong anh sang đó còn em thì sao”. Anh nắm tay tôi “ Chúng ta cưới nhưng không đăng ký kết hôn, đợi sau khi anh nhập cảnh được anh sẽ báo với chính quyền bên đó để về Việt Nam kết hôn. Lúc đó anh sẽ đưa em sang cùng”. Nghe anh nói tôi đang phân vân suy nghĩ anh ôm tôi “nhanh thôi mà, em đừng lo”.
Tôi trở về với tâm trạng nửa mừng nửa lo. Tôi kể với mẹ, mẹ ân cần bảo tôi: “mẹ thấy như thế cũng hợp lý, mẹ không phản đối gì, mẹ chỉ muốn con gái mẹ có một cuộc sống sung sướng, một gia đình hạnh phúc, quan trọng là các con ăn ở với nhau chứ đăng kí kết hôn chỉ là trên giấy tờ thôi”. Tôi ôm mẹ “xa mẹ con nhớ mẹ lắm”. Mẹ cười “ Bố cô, lúc đó tôi chỉ mong cô điện thoại về hỏi thăm tôi là tôi vui rồi”.
Đám cưới được tổ chức trang trọng tại một nhà hàng lớn ở Hà Nội. Chị gái anh cũng về dự đám cưới của chúng tôi. Chị rất quý tôi chị bảo “ vợ chồng em ở Việt Nam chăm sóc bố mẹ có khó khăn gì cứ alo chị nhé, em đừng ngại”. Chị còn mua cho vợ chồng tôi một chiếc ô tô để tiện cho việc đi lại, hàng tháng chị con chu cấp tiền sinh hoạt cho cả gia đình. Tôi thấy mình thật may mắn.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra tưng bừng, chỉ thiếu có một tờ giấy đăng ký kết hôn (ảnh minh họa)
Cưới xong được một năm thì tôi sinh em bé. Trong thời gian tôi ở cữ, anh chuyển sang phòng khác ngủ riêng. Mải chăm con nên tôi không hề hay biết đến những cuộc vui chơi quá đà của anh. Đến khi anh không màng gì đến chuyện chăn gối. Đã bao đêm tôi nằm ôm con khóc một mình. Rồi một hôm anh đi cả đêm không về, tôi mới tìm hiểu, thì ra anh đã sa đọa vào những cuộc vui, đập đá và cả chơi gái nữa. Mặc dù tôi cố gắng chau chuốt bản thân, tôi quyết tâm giảm cân và làm đẹp để níu kéo anh rời xa những cuộc chơi. Nhưng đều vô ích. Quá muộn rồi anh không hề quan tâm ngó ngàng gì đến tôi. Vì con và vì tương lai của con nên tôi chấp nhận sống với anh như thế suốt 3 năm. Tôi vẫn còn yêu anh.
Trước khi anh sang Úc tình cảm vợ chồng tôi có cải thiện một chút. Nhưng thời gian quá ngắn ngủi. Anh sang đó cũng thường xuyên gọi điện “ Anh nhớ 2 mẹ con lắm, anh sẽ sắp xếp để đón 2 mẹ con nhé”. Anh bảo tôi khoảng nửa năm anh về sẽ làm thủ tục đăng kí kết hôn. Tôi đã có một chút hi vọng anh vẫn còn yêu tôi. Tôi cảm giác tình cảm của chúng tôi bắt đầu tiến triển tốt đẹp hơn. Tôi mong chờ đến ngày gia đình được đoàn tụ.
Sáu tháng sau anh về tôi vui mừng ra sân bay đón anh. Cảm giác như lúc mới yêu, hồi hộp chờ đợi. Thời gian anh về ngày nào đưa mẹ con tôi đi chơi, đi ăn…Nhưng anh vẫn không đụng chạm gì đến người tôi, dù tôi đã cố gắng thế nào. Tôi hỏi thì anh bảo anh mất cảm giác. Tôi tìm hiểu thì được biết anh ấy đang có quan hệ với một người phụ nữ khác. Tôi buồn bởi cô ta là gái đi khách làm tại quán karaoke. Mấy hôm trước anh cùng mấy người bạn đi liên hoan. Khi gặp anh thấy anh hào phóng nhiều tiền, cô ấy cho anh chơi ma túy đá rồi hai người ở với nhau trong khách sạn. Và dần thành thói quen anh đi suốt mặc cho tôi chờ đợi hằng đêm. Lúc này tôi cũng không thấy ghen tuông gì nữa. Tôi không thể chấp nhận nổi một người chồng như thế.Tôi quyết định nói chuyện rõ ràng với anh:
“Tôi muốn biết tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?
Anh chỉ muốn đưa con sang bên đó với anh.
Thì ra mục đích của anh là đứa con, chứ anh cũng chẳng thiết tha gì tôi. Anh đừng nghĩ là sẽ đưa được con bé đi. Nó là tài sản vô giá và duy nhất mà tôi có. Anh hiểu chưa?
Tôi nấc nghẹn, thì ra từ lâu trong tim anh không còn chút tình cảm nào với tôi. 4 năm chịu đựng với tôi như vậy là quá đủ. Tôi mất hết niềm tin và tình yêu với anh và chẳng một chút níu kéo. Tôi quyết định sẽ giải thoát cho anh, rời xa anh mãi mãi.
Hà Trần
Trong cuộc sống có rất nhiều điều cần thổ lộ, hãy gửi lời tâm sự của bạn tới VGT qua email: newsvietgiaitri.com.vn để mọi người cùng chia sẻ nhé! VGT cam kết sẽ giữ bí mật mọi thông tin mà bạn gửi cho chúng tôi trong mọi trường hợp.