Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

Ly hôn đâu có xấu, sao mọi người dị nghị nhiều vậy?

Người ta nói tôi không nghĩ cho đứa con. Vậy con tôi sẽ như thế nào nếu hàng ngày nó chứng kiến cuộc sống của người mẹ không hạnh phúc, không chí tiến thủ, quanh năm suốt tháng với những công việc không tên để rồi chỉ biết cáu bẳn

Tôi cũng như muôn ngàn người phụ nữ khác, luôn muốn tìm cho mình một người đàn ông xứng đáng, sống cuộc sống hạnh phúc đến cuối cuộc đời. Nhưng, mọi chuyện có đi theo chiều hướng mong muốn của mình hay không đôi khi không nằm trong tầm tay.

Khi lựa chọn ly hôn, tức là tôi đã chịu đựng sự cùng cực của tâm hồn, niềm tuyệt vọng về người đàn ông đầu gối tay ấp. Tất cả những vui vẻ, hạnh phúc đã cùng nhau trải qua không thể vùi lấp được những tổn thương dày lên theo lớp thời gian. Biết ly hôn là một hệ quả không đáng tự hào, tôi vẫn chọn.

Người ta nói tôi không nghĩ cho đứa con. Vậy con tôi sẽ như thế nào nếu hàng ngày nó chứng kiến cuộc sống của người mẹ không hạnh phúc, không chí tiến thủ, quanh năm suốt tháng với những công việc không tên để rồi chỉ biết cáu bẳn. Tôi đã từng có những ngày đầy nhiệt huyết, cống hiến hết mình cho công việc và học tập. Tôi muốn con tôi nhìn thấy một người mẹ luôn có sức phấn đấu và tinh thần làm việc không mệt mỏi.

Có những đêm, nằm bên cạnh ngắm nhìn khuôn mặt con thơ, tôi thèm khát một mái ấm đầy đủ cho cả con và tôi. Tôi thèm cảm giác được vỗ về lúc mệt mỏi, thèm một cái ôm cuối ngày, thèm một cái nắm tay khi đi ra đường, thèm ánh mắt quan tâm khi ốm, thèm được chia sẻ việc nhà chứ không phải tự mình là hết tất cả. Những nỗi thèm hết sức nghiệt ngã, ngày nào cũng dày vò tôi. Vì thế, trừ giờ làm việc, tôi hạn chế đi ra đường. Tôi sợ những cái đan tay của lứa đôi, sợ sự ngúng nguẩy dỗi hờn trên đường của tuổi trẻ. Tôi sợ những điều đơn giản tôi chứng kiến sẽ nhấn chìm tôi những lúc chỉ có một mình.

Ly hôn đâu có xấu, sao mọi người dị nghị nhiều vậy?

Người ta nói ly hôn tôi không nghĩ cho con. Vậy con tôi sẽ như thế nào nếu hàng ngày chứng kiến mẹ sống không hạnh phúc (ảnh minh họa)

Hàng ngày, tôi làm việc, chống chọi với những áp lực. Hàng tháng, tôi lo tiền điện nước, tiền nhà, tiền học cho con, tiền giao lưu bạn bè, đồng nghiệp. Với tôi, tất cả những điều đó không được chia đôi. Tôi tự thấy mình chẳng việc gì phải tự gồng gánh một mình nhưng chẳng còn cách nào khác.

Cũng như bao người đàn bà khác, tôi thích được dựa dẫm, được che chở. Nhưng vì không được nên tôi đang cố gắng để con tôi được dựa dẫm, được che chở trong một niềm tin thơ ngây về hạnh phúc.  Tôi không thích con tôi phải chịu sự dị nghị, kì thị của mọi người vì bố mẹ nó không còn ở cùng nhau.

Ly hôn không tốt nhưng ly hôn cũng không xấu. Xin đừng phán xét mẹ con tôi, đừng nhìn với ánh mắt khác. Xin đừng làm tổn thương mẹ con tôi bằng những lời lẽ độc địa. Tôi sẽ không phản kháng bằng mồm miệng vì tôi tin khẩu nghiệp là cái nghiệp nặng nhất của đời người. Tôi đang cố gắng chứng minh, một mình tôi cũng có thể gây dựng một mái ấm gia đình trọn vẹn.

Tại sao không cổ vũ thay cho những lời trách móc, dèm pha. Ôi, miệng lưỡi thiên hạ, bao giờ cho hết những đớn đau?

Bảo Linh

Tin liên quan

Trong cuộc sống có rất nhiều điều cần thổ lộ, hãy gửi lời tâm sự của bạn tới VGT qua email: newsvietgiaitri.com.vn để mọi người cùng chia sẻ nhé! VGT cam kết sẽ giữ bí mật mọi thông tin mà bạn gửi cho chúng tôi trong mọi trường hợp.

Related Posts: